🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau
“Ha ha.” Kỳ Hàm cười ấm áp, thấy bốn bề vắng lặng, Tiêu Dũng cũng không phải người ngoài, liền kể lại, “Năm mười tuổi, ta bị người ta bắt cóc đưa đi. Thực ra cũng không hẳn là bị bắt cóc, người nọ chỉ đưa ta đi nơi khác ở vài ngày rồi trả lại. Người nọ rất thú vị, nói sẽ tìm cho ta một tiểu thê tử, rồi dẫn ta đi gặp nha đầu đó ở ao sen mười dặm.

Tiểu nha đầu kia lanh lợi, tự chèo thuyền nhỏ dạo chơi giữa những đám lá sen, nàng ấy mặc một bộ đồ xanh biếc, dưới ánh hoa sen trắng hồng, trông thật trong trẻo! Thỉnh thoảng nàng ấy còn hát to, thỉnh thoảng nhảy xuống nước lặn, thỉnh thoảng còn bắt được một con cá lớn, lúc đó ta bỗng nảy ra một ý, từ đó gọi nàng ấy là lươn nhỏ.

Sau đó người nọ bảo ta là đã xem bói cho chúng ta, nói rằng định mệnh hai bọn ta kiếp này có duyên, đến năm mười tám tuổi thì sẽ cho ta cưới nàng ấy làm thê tử. Có thể nói ra ngươi không tin, nhưng từ lần gặp đó, nàng ấy đã khắc sâu vào lòng ta. Ta cũng luôn suy nghĩ về lý do, nàng ấy xinh đẹp là một chuyện, còn một lý do có lẽ là màu sắc kỳ diệu của tuổi trẻ, vì ta luôn cảm thấy trải nghiệm đó như một giấc mơ kỳ lạ và tuyệt vời. Đến hơn nửa tháng trước, khi gặp lại nàng ấy ở trong phủ, một thân trang phục màu xanh đó, cùng với tín vật trên người nàng ấy, cuối cùng khiến ta không còn nghi ngờ, hóa ra những năm qua ta không chờ đợi vô ích, mọi thứ đều có sự dẫn dắt, mọi thứ đều xứng đáng.”

Hắn như đã lâu không nói nhiều như vậy, đêm nay dưới bầu trời tối tăm, tâm sự trong lòng đều đổ ra, vừa nói với Tiêu Dũng cũng vừa nói với chính mình, hồi ức này như mật ngọt, mỗi lần nhắc lại đều cảm thấy ngọt ngào từ trong ra ngoài.

Tiêu Dũng nghe đến mức quá nhập tâm, quên cả việc chèo thuyền. Hắn ta khép miệng đang mở to vì ngạc nhiên lại, phản ứng một lúc mới nói: “Người đã bắt ngài chính là lão thần tiên sao? Thần cơ diệu toán như thế! Cảm giác như đang nghe chuyện thần thoại vậy.”

“Ngươi cứ coi như chuyện thần thoại mà nghe đi, về nhà cũng nhanh chóng tìm một cô nương đi, ngươi cũng đến tuổi cần suy nghĩ chuyện trăm năm rồi. Nếu ngươi cảm thấy ngại, thì để mẫu thân của ta tìm cho ngươi, bà ấy không có tài năng gì khác, nhưng mắt nhìn thì khá độc đáo.” Kỳ Hàm nói đến đây, không khỏi lo lắng, không biết mẫu thân hắn có mời Xuân Lệ về nhà hay không, hoặc nếu đã mời về thì có tiếp tục gây khó dễ cho nàng không, hắn thật sự muốn ngay lập tức đặt chân lên đất Gia Định, chạy về nhà.

Tiêu Dũng nghe xong mặt đỏ bừng, hắn ta để một tay ra sau sờ sờ gáy, cười hì hì, “Vậy thì cảm tạ tướng quân đã lo lắng. Thực ra là thuộc hạ vốn không nghĩ đến, nhưng những ngày qua từ trên người của ngài mà nhìn ra được một chút niềm vui trong đó, nên thuộc hạ cũng bắt đầu hâm mộ. À, ngài mua cái trâm cho Xuân Lệ cô nương thật đẹp, sau này nếu thuộc hạ có người trong lòng, thuộc hạ cũng sẽ mua quà cho nàng ấy. He he.”



“Đẹp sao?” Hắn cười cười nâng tay sờ vào chiếc hộp gỗ nhỏ được gói cẩn thận trong lòng, “Ta thấy nàng ấy từ trước đến giờ không đeo trang sức, không biết nàng ấy có thích không. Quả thật là nước trong ra hoa sen, tự nhiên không cần trang sức, ta ngược lại cảm thấy mọi thứ đều không xứng với nàng ấy.”

Tiêu Dũng bĩu môi, “Đó chính là tình nhân trong mắt thành Tây Thi.”

Kỳ Hàm cũng tự cười mình, “Khi nào ngươi gặp được người định mệnh của mình, ngươi sẽ hiểu.”

Hai người vừa nói vừa cười, thời gian trôi qua nhanh chóng.

Càng gần đến Gia Định, trời càng sáng. Khi ánh sáng buổi sáng bắt đầu ló dạng, thuyền cũng cập bến.

Kỳ Hàm vì sốt ruột, là người đầu tiên bước xuống thuyền, Tiêu Dũng thì tinh mắt, hắn ta nhìn về phương hướng của Kỳ phủ, mày càng nhíu chặt. “Tướng quân, ngài xem! Phía đó có ánh sáng đỏ phải là—lửa hay không?”
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.