“Kiểm tra lại bên kia đi. Dược tính trên người hắn vẫn chưa được giải, chắc chắn không chạy được bao xa.” Tên thủ lĩnh cầm đuốc theo để chiếu sáng, đôi mắt sắc bén như chim ưng vừa đi vừa quan sát chung quanh, bước về phía gã đang chỉ. Những người khác cũng nhanh chóng bám theo gã, không quên kiểm tra lại nơi này thật kỹ trước khi rời đi.
Sau khi bọn chúng rời khỏi Bùi Thanh Hoằng liền thở phào nhẹ nhõm. Lúc này thân thể của hắn đang co thành một quả bóng nép vào một cái hang nhân tạo cực kỳ chật hẹp, phía trước có dây leo rũ xuống. Nhìn từ phía trước chỉ thấy đây là một nơi rất hẹp, phía sau là cây cối rậm rạp, hoàn toàn không phát hiện ra miệng hang có thể chứa một người trưởng thành.
Vì đang là ban đêm nên đám người kia cứ như vậy mà bỏ qua nơi này, nhưng điều này không có nghĩa là Bùi Thanh Hoằng đã hoàn toàn an toàn. Hắn cẩn thận di chuyển khỏi miệng hang, trán và tóc ướt đẫm mồ hôi lạnh, quần áo cũng khó có thể gọi là khô, tứ chi không có sức lực.
Hồ Mạn Thành để người cởi trói cho hắn nhưng bên ngoài vẫn có cao thủ võ lâm canh giữ, cửa sổ hoàn toàn bị bịt kín, bên dưới còn có một bụi gai lớn. Nếu nhảy từ lầu ba xuống, chưa bàn đến việc không thể mở cửa ra mà không để người bên ngoài phát hiện, cho dù có mở được, cứ thế nhảy xuống thì không chết cũng tàn phế.
Nhờ chiếc lỗ nhỏ trên cửa sổ mà Bùi Thanh Hoằng đoán được
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lay-vo-lay-phai-thai-thuong-hoang/3802768/chuong-91.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.