"Bệ hạ!" Thường Tú nhìn chủ tử mình với ánh mắt khó có thể tin được. Hắn không đồng ý với quyết định này nhưng phận làm nô tài há có thể trực tiếp bác bỏ ý định của chủ nhân, đành nhẹ giọng khuyên bảo: "Bệ hạ, xin ngài nghe theo lời khuyên của lão nô. Từ Đại Lam đến Tề quốc đường xá xa xôi, phải trèo đèo lội suối. Sao có thể để thân thể ngàn vàng của ngài chịu đựng cực khổ như vậy chứ? Huống chi nếu ngài rời đi lâu như vậy, chính vụ biết làm thế nào đây?"
"Cô gia không nói cô gia sẽ dùng thân phận Thái thượng hoàng để tới đó. Vì Thái thượng hoàng bị ốm nhẹ nên chính sự giao cho Hoàng thượng xử lý trong khi cô gia không có ở đây đi. Thái Thúc Việt cũng không còn nhỏ nữa, có một số việc nên để nó làm." Thái Thúc Lan không đồng ý với Thường Tú, năm đó trên chiến trường còn loại khổ cực nào y chưa từng nếm qua? Hơn nữa từ Lam quốc đến Tề quốc cũng không thể coi là xa, vừa đi vừa về, tính cả một tuần ở lại đó cùng lắm chỉ mất hơn một tháng. Chắc chắn sẽ không để lỡ chuyện gì quá quan trọng.
"Nhưng..." Thường Tú vẫn chưa yên lòng, còn muốn khuyên can tiếp nhưng Thái Thúc Lan đã khoát tay chặn lời hắn: "Ý cô gia đã quyết, ngươi không cần khuyên nữa. Hoàn thành bổn phận của ngươi cho tốt." Mỗi lần Thái Thúc Lan dùng đến thế thân, ảnh vệ trong cung thực chất không hề xử lý chính sự. Ảnh vệ chỉ bắt chước thói quen và giọng nói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lay-vo-lay-phai-thai-thuong-hoang/3802745/chuong-68.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.