Lan Mân nói xong liền cởi quần áo lên giường đi ngủ cực nhanh, phong thái tao nhã, động tác lưu loát làm một mạch không đứt khiến Bùi Thanh Hoằng ngẩn người, chỉ biết đứng đó nhìn trân trân. Thấy thanh niên yên bình ngủ trên giường, Bùi Thanh Hoằng vô thức đưa tay mân mê bờ môi của mình. 
Bên trên vẫn còn lưu lại một chút hơi ấm - chứng tỏ chuyện vừa xảy ra không phải là một giấc mơ. 
Ban đầu Bùi Thanh Hoằng vô cùng phấn khích, nhưng thấy dáng vẻ nhắm hai mắt bình yên từ từ chìm vào giấc ngủ của Lan Mân, biểu cảm trên mặt hắn biến rồi lại đổi. Cuối cùng tâm tình kích động đó trở thành một tiếng thở dài, mang theo mấy phần bất đắc dĩ cùng mấy phần cưng chiều. 
Với Lan Mân, có thể chủ động hôn hắn một cái đã là khó cầu, muốn thật sự vượt qua ranh giới cuối cùng vẫn còn gian nan lắm, chí ít không phải là hôm nay. May mắn thay, hắn có tính nhẫn nại cực cao, tư thế ngủ của Lan Mân cũng rất an phận. Bùi Thanh Hoằng cúi đầu thổi tắt nến trên bàn, đưa tay hạ màn, cuối cùng nằm xuống bên cạnh Lan Mân. Trước khi đi ngủ, hắn nhẹ nhàng đặt một nụ hôn lên trán của đối phương: "Ta rất thích lễ vật sinh nhật này. Mơ đẹp nhé." 
Đến khi hơi thở của hắn trở nên đều đặn, người vốn nên say ngủ đột nhiên lại mở mắt ra. Y tự sờ sờ trán trong bóng đêm rồi lại chạm chạm môi mình, hiển nhiên là không thể tin nổi chính mình vừa chủ động hôn Bùi Thanh 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lay-vo-lay-phai-thai-thuong-hoang/3802733/chuong-56.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.