"Ta, thật ra..." Bùi Thanh Hoằng kéo hai từ "thật ra" này đặc biệt dài, Lan Mân thậm chí phải hỏi hắn: "Ta đang nghe đây. Thật ra cái gì?"
Lúc nói lời này Lan Mân vẫn luôn nhìn hắn chằm chằm như thể y đã biết trước điều gì. Bùi Thanh Hoằng vốn đã nghĩ xong lời muốn nói nhưng lại bị ánh mắt sâu xa của Lan Mân làm cho mắc nghẹn, đành nuốt sạch lời vào bụng. Trong nhất thời hắn thực sự nghĩ không ra lời giải thích thỏa đáng hơn, dứt khoát đổi chủ đề. Cuối cùng hắn rất không có khí phách chọn chiến thuật trì hoãn: "Trước tiên ta đi tắm đã, lúc về chúng ta nói chuyện sau." Nói xong Bùi Thanh Hoằng lập tức cầm y phục xoay người rút lui.
Có thể ngâm mình trong suối nước nóng bốc hơi nghi ngút trong tiết trời cuối thu thế này quả là một loại hưởng thụ. Bùi Thanh Hoằng gấp y phục gọn gàng để sang một bên, bước vào ôn tuyền ngâm toàn bộ cơ thể từ xương quai xanh trở xuống trong nước nóng.
Cái hồ này được thiết kế riêng dựa trên chiều cao của hắn. Bùi Thanh Hoằng thả lỏng thân thể, hít một hơi dài thật sảng khoái. Hắn đặt tay lên đá cuội bóng loáng được xây ven hồ, vừa ngâm mình vừa nhớ lại phản ứng khi nãy của Lan Mân.
Suýt chút nữa là Bùi Thanh Hoằng đã buột miệng nói mình vừa tới Thanh Trúc cư, nhưng không hiểu sao hắn cứ có cảm giác rằng nếu nói thẳng ra sẽ gây nên hậu quả không tốt. Sau đó hắn lựa chọn trốn tránh theo bản năng, đến khi kịp phản ứng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lay-vo-lay-phai-thai-thuong-hoang/3802728/chuong-51.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.