- Dạ không tìm thấy-1 tên thông báo
- Đi – hắn tiết kiệm lời thấy ớn. vô duyên thấy sợ luôn. Zô nhà người ta không nói không rằng lục xoát chẳng 1 lời hỏi hay xin lỗi. sợ nói mấy câu sẽ hết hơi chết ngay tại chỗ chắc. không nghĩ nhiều cả 3 thấy hắn rời khỏi liền chạy tán loạn.
- Vy ới mày/con/bà ở đâu???
- Đây……..nè
- Hở?
Theo hướng phát ra âm thanh. Nó đang ngồi trên xà ngang trần nhà 2 tay ôm cột( sợ té) chân thì ngồi chòm hỏm.
- Xuống lẹ.
- Hì hì – Nó thừ trên nhảy xuống
- Con trốn ở trên đó hồi nào z? làm sư phụ suýt đứng tim
- Tại trong máy giặc con thấy không an toàn- Nó
- Vậy thì em nghĩ bây giờ an toàn à?- hắn từ đâu chui ra
- Đương nhiên là….Áaaaaa….buông ra. Bỏ tui xuống
Nó dùng đủ chiêu cắn, nhéo, đấm, đá,…. Nhưng vô dụng, cứ như nó là người được bắt về gãi ngứa cho hắn vậy…
Về nhà hắn lôi nó ra khỏi xe nhưng nó không ra nằm ôm cái vô lăng trúng chỗ còi xe làm còi kêu inh ỏi cả cái gara
- Ra mau
- Không ra
- Ra
- Không
- Hahahahhahaah- nó bị hắn cù lét cười lăn cười lộn, đợi nó buông cái vô lăng ra hắn xách nó vô nhà.
- Thả tôi xuống. TÔI THỀ TÔI SẼ BĂM ANH RA THÀNH TRĂM MẢNH NƯỚNG CHO CHÓ GẶM…..AAAAA.
- Mặt em sao vậy? Hắn không quan tâm tới cái màng nhĩ sắp chào tạm biệt chủ nhân của hắn lấy tay sờ nhẹ vào chỗ bầm trên mặt nó.
- Ax, đau đồ tâm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lay-toi-hay-cuoi-toi-chon-di/118261/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.