Lúc Triệu Phác Chân tỉnh lại thì thấy mình đang nằm trong một lồng ngực ấm áp. Nàng hơi giãy dụa nhưng lại bị ôm càng chặt hơn, mở mắt ra thì thấy Lý Tri Mân đang nhìn mình chăm chú.
Lý Tri Mân hiển nhiên còn chưa biết phải nói với nàng cái gì, chỉ hấp tấp mà tươi cười hỏi: “Nàng tỉnh rồi sao?”
Triệu Phác Chân lại cảm thấy xa lạ với một Lý Tri Mân mặc đại lễ. Được hắn đỡ ngồi dậy, nàng mới phát hiện mình cũng mặc đại lễ phục, là lễ phục của Hoàng Hậu, mà bọn họ đang ngồi trêи xe, hiển nhiên chính là kiệu rồng, bên ngoài truyền tới tiếng chiêng trống linh đình.
Nàng chần chờ trong chốc lát mới hỏi: “Chúng ta ở đâu đây?” Cảnh tượng như vậy khiến nàng nghĩ mình thật sự đang nằm mơ.
Lý Tri Mân nói: “Trêи đường đến Thái Miếu, hôm nay là đại lễ phong hậu.”
Triệu Phác Chân giương mắt nhìn Lý Tri Mân, hắn đang đội mũ miện, thật sự chính là trang phục đi tế bái tổ tông. Trêи áo bào có thêu sao trời nhật nguyệt, lại có núi non hùng vĩ. Hắn mặc bộ lễ phục này có chút lạ lẫm, nhưng ánh mắt nhìn nàng lại tràn ngập ôn nhu.
Nàng hỏi: “Độc kia…”
Lý Tri Mân nói: “Là giả, trẫm đã sớm đổi thuốc trong tay nàng ta, chỉ lén dung túng, dẫn xà xuất động để một lướt bắt hết, sau này không cần lo lắng.”
Cái này thì đúng rồi, hắn là người mưu tính sâu xa, sao có thể để một người như Thượng Quan Quân bức vua thoái vị thành
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lay-than-nuoi-rong/2106227/chuong-225.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.