Công Tôn Ngạc đi rồi, Ứng phu nhân lại cười nói: “Hoàng đế đúng là dụng tâm, chính mình không ra mặt, lại để Công Tôn Ngạc tới nói với con chuyện khó sinh năm xưa, cũng không biết là thật hay giả.” Vô luận như thế nào, giờ khắc này bà cũng cảm tạ Hoàng Đế đã bảo vệ nữ nhi của bà.
Triệu Phác Chân giương mắt, có chút phiền muộn nói: “Ngài ấy khinh thường, cũng không đến mức phải nói dối trước mặt con.”
Ứng phu nhân suy nghĩ rồi nói: “Đại Ung cần một tân quân, Hoàng Đế cái gì cũng tốt, chỉ có thanh danh không thể sinh ɖu͙ƈ trước đây là khiến đám thần tử bất an. Hiện giờ có một Thái Tử khỏe mạnh thông minh xuất hiện thì bọn họ sẽ được an tâm lớn. Con có ta và nghĩa phụ con duy trì, Bạch gia trước sau cũng sẽ ủng hộ, huống chi con lại có một nhi một nữ hộ thân, Hoàng Đế sẽ chỉ phải tôn trọng, che chở cho con.”
“Thượng Quan Quân không đáng sợ, chờ Thượng Quan Khiêm phát hiện con chính là Đức Phi thì bọn họ nhất định sẽ chuyển hướng duy trì ủng hộ con, ngôi vị Hoàng Hậu nhất định là của con.”
Triệu Phác Chân ngẩng đầu: “Mẫu thân hy vọng con tiến cung sao?”
Ứng phu nhân quay đầu: “Chúng ta nhiều năm xa cách, vất vả lắm mới được ở bên nhau, sao ta lại không muốn giữ con lại chứ? Nhưng mà mấy năm nay con vẫn buồn bực không vui, cảm xúc gì cũng giấu ở trong lòng, mà ta rốt cuộc cũng không thể nhìn con lớn lên, làm một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lay-than-nuoi-rong/2106185/chuong-183.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.