Bầu trời xanh vạn dặm, gió xuân thổi nhẹ nhàng, hoa nở như gấm vóc, Lý Tri Mân cuốn tay áo lên đến khuỷu tay để lộ cánh tay với cơ bắp rắn chắc, ngón tay thon dài kéo sợi dây, mà đầu sợi dây alf một con diều cực đại đang bay lượn trong không trung.
Triệu Phác Chân ôm Thất Cân ở một bên. Thất Cân tận mắt nhìn thấy con diều cao bằng một người kia bị phụ thân phóng lên không trung thì ngạc nhiên mà nhìn chằm chằm trong chốc lát, sau đó phát ra tiếng cười khanh khách vang dội.
Lý Tri Mân nghe thấy hài tử cười thì đem dây diều thả lỏng, khiến còn diều càng bay cao hơn, sau đó mới giao cho иɦũ ɦσα già ở bên cạnh, để những người khác cũng mang diều thả lên, nhất thời trêи bầu trời đều là những con diều. Nơi xa ở trêи sườn núi tựa hồ cũng có người đang thả diều, đầy trời đều là chim nhạn cá chép, con cua, con dơi, mỹ nhân, rất là náo nhiệt.
Văn Đồng sai người vội vàng hầu hạ Lý Tri Mân ngồi xuống. Hắn vừa uống trà vừa nhìn Triệu Phác Chân ôm Thất Cân. Thất Cân lúc này tóc đã rậm rạp, lông mày lông mi cũng đã nảy nở không giống bộ dáng nhạt nhòa lúc mới sinh. Hiện tại mặt mày hắn rõ ràng, cư nhiên là giống Lý Tri Mân. Hai mắt hắn sáng ngời, tò mò mà nhìn bầu trời đầy con diều, sau đó hưng phấn mà vỗ bàn tay nhỏ, cũng không biết là ai dạy hắn động tác mà khi hắn cao hứng còn a a kêu to.
Lý
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lay-than-nuoi-rong/2106171/chuong-169.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.