Lý Tri Mân vốn tưởng Triệu Phác Chân sẽ nhịn không được mà muốn ra khỏi viện để đi dạo vì thế hắn đã sớm chọn ngày ấm sẽ mang nàng và hài tử đi ngắm hoa, địa điểm đã chọn tốt, tuyệt sẽ không gặp phải người ngoài.
Hắn nhất định sẽ chặt chẽ che chở mẫu tử hai người.
Nhưng không nghĩ tới Triệu Phác Chân có hài tử rồi thì giống như thay đổi tính tình, không hề muốn ra ngoài giải sầu, ngày ngày chỉ lo mang theo hài tử chơi đùa, dẫn đám иɦũ ɦσα già làm quần áo cho đứa nhỏ, lại biến đổi phương pháp mà nấu cơm, lúc có rảnh thì sẽ đọc sách, biên soạn cuốn 3000 từ thường dùng trong quân. Mỗi ngày hắn trở về thì đồ ăn đã xong, đều là món hắn thích.
Ngày trôi qua tốt đến không giống thật, Lý Tri Mân tận mắt nhìn thấy hài tử mỗi ngày một lớn, từ xoay người đến bò lổm ngổm rồi nghiêng ngả lảo đảo muốn đứng lên đi đường. Triệu Phác Chân ở một bên cười đến lộng lẫy. Đây chính là những ngày hạnh phúc nhất của hắn từ khi còn nhỏ đến giờ.
Những ngày ở bên nhau, ban đêm hắn cũng không phải rất phóng túng. Lý Tri Mân cũng không phải người quá ham thích sắc ɖu͙ƈ, hay để lộ tình cảm ra ngoài nhưng hắn thích vuốt ve tóc nàng, ôm lấy nàng, da thịt thân cận, ỷ lại vào nhau, thả lỏng mà nói một ít chuyện thế cục trước mắt.
“Kỳ thi mùa xuân đã dán bảng vàng, nữ hoa năm nay lấy 30 người, phần lớn là thế gia nữ tử, chủ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lay-than-nuoi-rong/2106167/chuong-165.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.