Triệu Phác Chân cũng không biết có người đang dốc hết sức để xây một cái lồng vàng để đem nàng nhốt vào đó.
Nàng đang cân nhắc phải dạy mấy học sinh sắp đi thi như thế nào. Trừ bỏ Bạch Anh, còn có mấy nhà nữa có nữ nhi muốn đi thử một lần. Bọn họ nghe nói Lang Hoàn nữ quan có quen biết với thứ sử nên đều tìm phương pháp đưa nữ nhi của họ vào học chỗ nàng. Nghe nói sau tết có vài chỗ trống thì bọn họ lập tức đăng ký, chỉ mong trước kỳ thi vào mùa thu là có thể tranh được mấy danh ngạch của châu huyện bên này.
Mấy nữ học sinh này, bao gồm cả Bạch Anh, nếu so với những tài nữ thế gia được hun đúc từ nhỏ thì vẫn còn kém rất nhiều. Bọn họ chẳng qua là thông thuộc văn lý, đọc mấy cuốn sách, có thể viết mấy bài thơ đã là không tồi, cũng khó có được. Nhưng Triệu Phác Chân lại biết, trình độ như các nàng thì chỉ có thể miễn cưỡng chọn vài người để đi thi, vào kinh khảo thí với đám nữ nhi của năm họ lớn kia thì còn kém xa.
Nhưng mà cách kỳ thi mùa thu cũng chỉ còn tám tháng, trừ hết các loại ngày lễ và kỳ nghỉ thì thời gian còn lại là cực ngắn. Mà lúc đó nàng sắp sinh, đến lúc đó cũng chẳng còn nhiều thời giờ. Mà kỳ thi mùa thu vừa xong thì người trúng tuyển phải lập tức tới kinh thành để tham gia kỳ thi mùa xuân sang năm.
Như vậy tính ra, nàng không có khả năng lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lay-than-nuoi-rong/2106147/chuong-144.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.