Da thịt nóng cháy, hơi thở dồn dập, bàn tay nóng bỏng, trêи người nàng thực nóng, khát vọng được ôm chặt hơn.
Triệu Phác Chân bừng tỉnh từ giấc ngủ say, cả mặt nóng bỏng, trêи người mồ hôi đầm đìa, đến lưng áo cũng ướt đẫm. Sao lại mơ thấy hắn? Triệu Phác Chân nửa dựa vào mép giường, ngây người trong chốc lát, bỗng nhiên nghe được bên ngoài nữ học có tiếng ồn ào cãi cọ, thậm chí có cả tiếng pháo.
Không phải đã qua rằm rồi sao? Triệu Phác Chân vẫn chưa tỉnh táo hẳn, nàng mờ mịt nghĩ, một lát sau mới nhớ tới mình đang ở trong ngồi nhà trong ngõ nhỏ, cách vách là nhà của Công Tôn tiên sinh. Vừa mới qua năm mới, nữ học cũng vừa mới mở lại, bọn nữ học sinh còn chưa đến hết. Lúc ăn tết có mấy nhà đã nghị hôn, nên học sinh không đến nữa. Hôm nay vẫn chưa đến thời điểm đi học…… Vậy ai đang đốt pháo chứ?
Lúc sau lại là có một trận chiêng trống rền vang, giống như có việc gì đó vui mừng vậy. Đây là có người làm hỉ sự sao? Nhưng sao lại giống như mọi thứ đang ở ngày đầu hẻm nhỉ?
Cô cầm quần áo đổi xong thì Hoàn nhi đã vội vội vàng vàng từ bên ngoài chạy vào: “Nương tử, bên ngoài đang cãi cọ ồn ào, giống như có người tới cầu học, lão Lâm nói người bên ngoài nhiều, bảo chúng ta đừng đi ra ngoài, sợ làm kinh động đến ngài.”
Cầu học? Vì sao lại gióng trống khua chiêng? Nàng nhíu mày, Hoàn nhi vừa tay nàng chải tóc vừa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lay-than-nuoi-rong/2106144/chuong-141.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.