“Trọng điểm tập trung vào sách luận, không nặng thi thư sao?” Lục Hữu Dung trầm tư trong chốc lát nói: “Ngươi cứ nghe nàng đi.”
Bạch Tố Sơn thập phần lo lắng nói: “Ta tuy không hiểu lắm mấy chuyện của người đọc sách nhưng nữ học không phải đều là học làm thơ từ sao? Sao đi thi lại kiểm tra những cái quốc gia đại sự kia?”
Lục Hữu Dung nói: “Vị Lang Hoàn nữ quan này địa vị cũng không nhỏ, một khi đã tự tin như vậy thì tất có đạo lý của mình, hơn nữa ngươi cũng chỉ là muốn nữ nhi đi nhìn việc đời, không ôm hy vọng hay sao? Sao hiện giờ lại lo được lo mất thế?”
Bạch Tố Sơn xoa xoa tay: “Dù sao cũng là lần đầu tiên thi thố, nếu may mắn trúng tuyển thì chính là có thể lên một bàn với nhiều thế gia nữ tử. Vị Tần Vương phi đề xướng nữ khoa cử kia nghe nói có thể khiến tiên hoàng hậu, Thái Tử Phi, Tấn Vương phi, còn có Lâm Nhữ công chúa và một đám quý nữ ký tên lên đó, lọt vào mắt quý nhân……” Ông ta nói đến đây thì đã hưng trí bưnngf bừng.
“Vào mắt quý nhân cũng không biết là họa hay phúc đâu.” Lục Hữu Dung luôn biết vị lão hữu này của mình có tính thương nhân đã nhập vào trong máu vì thế cũng không quá đả kϊƈɦ ông ta, chỉ tiếp tục nói: “Triều đại trọng văn chương phong nhã, từ khi Thánh Hậu nắm quyền thì thêm cả thơ phú vào trong đề thi, người làm thơ văn đón gió lớn, phát triển vô cùng, nhưng hiện
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lay-than-nuoi-rong/2106136/chuong-133.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.