Lý Nhược Toàn thấy Đậu Hoàng Hậu buồn bã thì vội vàng tiến lên trêu ghẹo nói: “Mẫu hậu đừng trách thì nhi thần mới dám nói thật. Mấy ngày trước đại ca mới cho người tặng con hai thất vải tơ tằm cực hảo hạng, nhi thần sợ mẫu thân nhìn thấy sẽ trách nhi thần và ca ca xa xỉ, nên không dám mang ra dùng. Hiện giờ nếu mẫu hậu đồng ý thì nhi thần mới dám lớn mật may quần áo mới.”
Đậu Hoàng Hậu bị nàng chọc cười: “Ta có hà khắc như vậy bao giờ chứ? Ngươi cũng lớn rồi, thích mấy thứ tươi sáng, mà ngươi là đích công chúa. Người khác đắp núi vàng núi bạc lên người mà có ai nói gì, đáng thương con ta là đích công chúa mà muốn mặc quần áo tươi sáng chút còn sợ người ta nói.” Nói xong nàng lại thấy chua xót, nhìn đại nhi tử ánh mắt nhu hòa chút: “Cũng may có ngươi còn nhớ tới muội muội và đệ đệ của mình. Ngươi cũng lớn rồi, cũng coi như có thể vì nương phân ưu, nếu lại cưới được một nàng dâu như ý thì ta chẳng còn phải lo lắng gì nữa.”
Lý Tri Mân vẫn khó mà biểu lộ ra tình cảm hoặc phản ứng gì đối với mẫu thân, nhưng hắn vẫn luôn như vậy, Lý Tri Phác cùng Lý Nhược Toàn vội vàng tiến lên an ủi mẫu hậu, khiến cho không khí cũng hòa thuận hơn.
Khó có được hôm nay Đậu Hoàng Hậu không giáo huấn trưởng tử, mà đệ đệ cùng muội muội hắn cũng thập phần thân mật, nhưng Lý Tri Mân lại vẫn cứ trưng ra một bộ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lay-than-nuoi-rong/2106065/chuong-62.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.