“Thu phục? Vì cái gì muốn thu phục.” Lý Tri Mân lạnh lùng mà đem bút trong tay bút ném vào ống đựng bút, “Có một số người, chỉ cần lấy lợi lộc ra để sử dụng, không cần đi thu phục, cũng không có giá trị thu phục.”
Tống Triêm nhìn Lý Tri Mân, cảm thấy từ ngày đem tiểu nha đầu để lại căn nhà kia rồi chính mình đi về thì hắn cứ giữ thần thái lạnh băng ấy. Tuy rằng ngày thường hắn cũng đều lãnh đạm như vậy nhưng người quen thuộc vẫn cảm giác được hắn đang không vui và cố áp chế một cỗ phẫn nộ —— hoàn toàn không biết lý do là gì.
Tống Triêm cảm giác vô cùng đau đầu: “Hiện giờ mà ngay cả ta cũng không biết Vương gia đến tột cùng có biện pháp nào. Bành Định Phong hiển nhiên là muốn thoái thác, Vương gia lại đem Triệu nữ quan để lại cho Ứng gia huynh đệ, không sợ sự tình sẽ bị phá hỏng sao?” Ông ta nói giỡn: “Cũng không sợ nha đầu bị Ứng gia huynh đệ bắt cóc a? Thật là tổn thất lớn a.”
Lý Tri Mân hừ lạnh một tiếng: “Nàng có chủ ý thật sự. Tống tiên sinh dạy ra cao đồ, tâm cao khí ngạo, kể cả Ứng gia huynh đệ cũng không trị được nàng đâu.” Trong lòng hắn tự bỏ thêm một câu, chính là bổn vương mà nàng ta còn chướng mắt kìa.
Tống Triêm nhìn sắc mặt Lý Tri Mân đen như mực thì thở dài, không dám nói tiếp.
Cùng lúc đó, tâm tình của Dương Nhất Phàm lại thập phần nhẹ nhàng vui sướиɠ. Hắn bị phái
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lay-than-nuoi-rong/2106062/chuong-59.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.