Đậu Hoàng Hậu nhìn thấy đến Lý Tri Mân đi vào, lạnh lùng trừng mắt: “Ngươi còn biết tiến cung thỉnh an sao? Ta còn tưởng rằng ngươi cánh lớn cứng cáp rồi nên an tâm ở bên ngoài tự tại? Nghe nói ngươi còn không biết xấu hổ mà đi trang viên của Thượng Quan gia nghỉ phép hả? Ngươi rốt cuộc còn có lòng tự tôn không? Người khác thỉnh Thái Tử, ngươi xem náo nhiệt cái gì……”
Triệu Phác Chân hầu đứng ở phía dưới, lần đầu tiên nhìn thấy Đậu Hoàng Hậu phê bình Tần Vương. Nàng biết Đậu Hoàng Hậu không thích Tần Vương, nhưng trăm triệu lần không nghĩ tới nàng ta cư nhiên sẽ như vậy. Trong ấn tượng của nàng, Đậu Hoàng Hậu vẫn luôn là người đoan trang hào phóng, dáng vẻ nghiêm chỉnh. Hiện giờ nàng ta lại giống như phụ nhân ở phố phường, khắc nghiệt chanh chua, trần trụi mà nhục mạ trưởng tử đã mười sáu tuổi của chính mình.
Lý Tri Mân đứng ở nơi đó dáng người cao dài, y quan thẳng thắn, cũng không còn là hài tử, nhưng lại chỉ nói một câu “Mẫu hậu bớt giận”, sau đó liền không nói một lời nào nữa, thẳng tắp đứng ở nơi đó nghe Đậu Hoàng Hậu răn dạy: “Ngươi hiện giờ thậm chí còn không bằng đệ đệ ngươi. Đệ đệ ngươi còn biết thận trọng từ lời nói đến việc làm, khắc khổ đọc sách, ngươi lại cả ngày tầm thường chẳng làm nên trò trống gì. Nếu là biết giấu dốt, an tâm ở trong vương phủ ngốc, thì dù không đọc sách ta cũng thôi, thế mà ngươi lại còn hướng đến trước mặt người ta mà lượn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lay-than-nuoi-rong/2106046/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.