Thượng Quan Quân tức giận đến sắc mặt trắng bệch, nhưng lại không muốn cùng ngu phụ này cãi vã, chỉ quay đầu nhìn về phía Thái Tử ở bên cạnh. Thái Tử trấn an mà gật đầu với nàng, sau đó hỏi Ngô Thanh: “Đã gả cho ngươi, thì ngươi nên làm chủ, nếu sau này nàng không thể sinh được thì tiểu thư nhà ngươi tự nhiên cũng sẽ không ủy khuất ngươi.”
Ngô Thanh nhìn về phía mẫu thân ở bên cạnh, bà tử kia rưng rưng nói: “Con của ta, ta làm sao không đau lòng tức phụ nhưng đây là mệnh a. Năm đó ta sinh ngươi cũng là cửu tử nhất sinh, cuối cùng cũng bị thương thân mình, chỉ sinh được mình ngươi, cũng không sinh thêm được ai khác, đây cũng là mệnh. Lúc trước trong nhà cũng nói giữ người lớn hay hài tử, ta cắn răng liền nói nhất định phải giữ được nhi tử của ta! Ngươi chính là tâm can bảo bối của ta! Nếu không có ngươi, ta tình nguyện mệnh đều không cần! Nếu là lúc trước ta ích kỷ một ít, nơi nào còn có ngươi hôm nay a! Ta tin tưởng hiện giờ ngươi đi hỏi Tranh Lục, nàng nếu là thiệt tình thích ngươi, thiệt tình vì ngươi, vì hài tử tính toán thì nhất định sẽ không đồng ý vì bảo mệnh mà giết hài tử! Mười tháng hoài thai, chúng ta làm mẫu thân, lòng ai mà chẳng giống nhau! Bồ Tát phù hộ, hài tử cùng tức phụ nhất định đều có thể qua khỏi!”
Thượng Quan Quân bỗng nhiên đứng lên, trêи mặt đỏ bừng, hai mắt sáng lên, giận dữ hỏi Ngô Thanh: “Lúc trước trong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lay-than-nuoi-rong/2106038/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.