Không đến mấy ngày, Văn Đồng đã tới truyền lời: “Chuỗi ngọc bên kia của cô nương đã được đánh sạch, hạt châu cũng đã theo ý cô nương mà nạm tốt. Người trong tiệm muốn thỉnh cô nương đến xem có hợp ý không, nếu cô nương tự đeo thử thì cũng sẽ dễ điều chỉnh hơn.”
Triệu Phác Chân hơi hơi có chút ngoài ý muốn: “Ta có thể ra khỏi phủ để đi xem sao?”
Văn Đồng cười: “Tự nhiên là có thể. Trong vương phủ quy củ so với trong cung thoải mái hơn nhiều, cô nương chỉ cần báo với Nguyễn Thượng Cung một tiếng, để người gác cổng bên kia chuẩn bị xe ngựa và thị vệ đi theo là được.” Hắn suy nghĩ một chút lại nói: “Nếu là cô nương không yên tâm thì cũng có thể bẩm với Vương gia một tiếng.”
Triệu Phác Chân suy nghĩ xong nói: “Vừa lúc bên Hoa Chương Lâu cũng thiếu một ít sách cũ, ta cũng muốn đi mua bổ sung, nhưng ấn bản không giống nhau, sợ người thu mua không rõ nên sẽ nhân cơ hội này ra khỏi phủ luôn. Chờ tối nay ta báo với Vương gia và Nguyễn Thượng Cung xong thì sẽ báo một tiếng với công công.”
Văn Đồng cười nói: “Hảo, cô nương nếu in tưởng thì ngày mai ta bồi cô nương đi đến đó.”
Triệu Phác Chân cười nói: “Làm sao dám làm phiền Văn Đồng ca.”
Văn Đồng cười nói: “Vương gia tự mình công đạo việc này nên ta không dám khinh thường. Cô nương chỉ cần lo đi theo là được.”
Sáng sớm ngày thứ hai, Triệu Phác Chân bẩm báo với Nguyễn cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lay-than-nuoi-rong/2106022/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.