Công văn tài liệu vẫn cần nàng chậm rãi sửa sang lại, mà nàng cũng không vội nên chỉ tinh tế làm tiếp. Tuy nhiên những tiểu nha hoàn đi theo nàng lại có chút không chịu nổi, bởi vì sau thời gian mưa xuân thì thời tiết dần tốt lên, ngày xuân cũng dào dạt. Trong kinh lúc này tiến vào thời kỳ mở tiệc ngắm hoa, mà yến hội này chú trọng việc có tới có lui, người khác mời ngươi thì ngươi cũng nên mời lại mới phải. Thế nên mặc dù Tần Vương thích yên tĩnh nhưng cũng tổ chức mấy tràng ngắm hoa, thưởng nhạc, ngâm thơ lớn nhỏ. Hắn là thân vương cao quý nên tự nhiên khách nhân cũng là những nhà quyền quý, nhà cao cửa rộng trong kinh, càng có không ít văn nhân nhã sĩ tiến đến làm thơ xướng phú, danh kỹ cũng được triệu đến hát tuồng, nhảy múa, giáo phường cũng cử nhóm vũ cơ tốt nhất đến biểu diễn. Đám nha hoàn các nàng đều là thiếu niên thanh xuân, nào có ai không thích náo nhiệt chứ? Ngày ngày nghe nơi xa truyền đến tiếng ca, nhạc khúc, nghe bọn nha đầu khác nói đến những người phong lưu phú quý trong yến hội thì thèm đến không chịu được. Bọn họ thấy Triệu Phác Chân không dao động, vẫn cứ ngày ngày đến Hoa Chương Lâu sửa sang lại công văn, công báo, thì không khỏi lòng sinh oán khí.
“Anh đào đều tàn một nửa rồi! Nghe nói con át chủ bài của Nội Giáo Phường Vân Thiều Tư là Nguyệt Nương hiện giờ chỉ nhận lời mời trong cung vì sợ giọng hát bị hỏng, các nhà đều thỉnh không nổi nàng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lay-than-nuoi-rong/149631/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.