Edit: Quanh
Beta: Nhược Vy
Hoắc Nhiễm được anh ôm vào lòng, một tay anh ôm chặt thắt lưng cô, một tay quàng qua cổ cô, vây chặt cô trong lồng ngực mình, làm như vậy để cô không bị ngã đau.
Hoắc Nhiễm hốt hoảng, lúc nhận ra, cô đã nằm xuống, không cảm giác đau đớn gì mấy. Cô không khỏi thở phào nhẹ nhõm, đang muốn bò dậy khỏi người Khương Nghiêu Xuyên, đột nhiên cảm giác đụng phải thứ gì đó cộm cộm.
Hoắc Nhiễm giật mình, lúc này mới phản ứng lại, vẻ mặt kỳ quái. Cô có hơi kích động, muốn coi như không biết gì, sốt ruột đứng dậy, nhưng mà vừa rồi tay đụng phải thứ gì đó, lúc này cọ vào, chạm tới miệng vết thương.
Đau quá!
Rốt cuộc vừa rồi đụng phải cái gì? Sao lại đau đến mức vậy?
Hoắc Nhiễm đè nén tâm tình, cảm giác có gì đó không thích hợp, hình như cô đang ngồi lên thứ gì đó, thứ đó vốn cứng rắn, nay lại mềm nhũn không nhúc nhích, cô trợn tròn mắt, mở to miệng, vẻ mặt áy náy xấu hổ.
Hai người, bốn con mắt nhìn nhau, không khí xung quanh như ngừng lại.
Hoắc Nhiễm nuốt nước miếng, một lúc sau mới mở miệng, phá vỡ không khí yên tĩnh.
“Có khi nào… sau này không dùng được không….” Thứ đầu tiên cô nghĩ tới là chuyện này. Nếu thật sự vì cô mà thương tổn gì đó… Hoắc Nhiễm vẫn còn muốn dùng đấy.
Cô vừa dứt lời, sắc mặt Khương Nghiêu Xuyên cực kỳ khó coi, anh nghiến chặt răng, cầm lấy tay Hoắc Nhiễm, kéo cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lay-than-bao-dap/2790353/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.