Edit: Quanh
Beta: Nhược Vy
Buổi chiều, Hoắc Nhiễm liều chết xin lão Chu cho nghỉ.
Cô ngoan ngoãn theo Khương Nghiêu Xuyên tới bệnh viện, tiến hành kiểm tra. Bả vai hồi phục rất tốt, nhưng khoảng thời gian này không được chủ quan, tuyệt đối không được cầm, xách vật nặng.
Lúc bác sĩ nói chuyện với cô, Khương Nghiêu Xuyên đứng ngay bên cạnh, bác sĩ hỏi cô, có phải dạo gần đây tay cô dùng lực mạnh không?
Hoắc Nhiễm hốt hoảng, nhớ tới mấy ngày vừa rồi ra ngoài công tác, khiêng cái camera to bự.
Khương Nghiêu Xuyên ở bên cạnh, Hoắc Nhiễm không dám nói thật, nhưng ở trước mặt bác sĩ, cô cũng không dám nói láo.
Do dự một lúc, cô đành phải trả lời chi tiết.
Trả lời xong, chính cô còn chột dạ, cúi đầu theo bản năng, không dám nhìn mặt ai.
Khương Nghiêu Xuyên làm cái gì cô không biết, nhưng cô mơ hồ có cảm giác ánh mắt ở trên đầu nóng rực, tâm tình run rẩy không yên.
Bác sĩ nhắc nhở cô hai câu, sau đó dặn cô, tuyệt đối phải chú ý cẩn thận.
Lúc chuẩn bị rời đi, Hoắc Nhiễm cầm cặp sách của mình, tay vừa mới chạm vào, Khương Nghiêu Xuyên đã giành trước, cầm lấy cặp sách của cô.
Hoắc Nhiễm sửng sốt, không hiểu anh muốn làm gì, cô đành phải đuổi theo anh, hỏi Khương Nghiêu Xuyên đáp án hôm qua anh chưa trả lời.
“Anh, rốt cuộc ngày mai anh có đi không?” Hôm nay Dịch Dịch lại gọi cho cô.
“Không đi.” Khương Nghiêu Xuyên trả lời thẳng thừng.
Nói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lay-than-bao-dap/2790317/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.