Bách Sanh ngồi trong xe chờ Lâm Duệ, dựa vào ghế xe nhâm vài hơithuốc, gió đêm thổi vào khiến tóc hắn có chút rối loạn. Nhìn đám mây ngủ sắc lấp ló sau ánh đèn đường, tâm trạng càng thêm phần cáu kỉnh. Cầmđầu thuốc lá trong tay ném ra ngoài cửa sổ. Lâm Duệ mang theo tâm tìnhớn lạnh ngồi vào xe “Đi thôi, đi thôi …. Trời hôm nay lạnh thật, con mẹnó chứ … lần sau không bao giờ đồng ý đi mua đồ dùm mấy người phụ nữ này đâu, thiệt là phiền phức. Cái gì cũng bắt mua.” Cậu trương mặt đỏ bừnglên “Anh coi, mẹ nó chứ …. Băng vệ sinh cũng bắt em mua dùm, còn dặnloại này loại kia nữa chứ, có cánh rồi không cánh con mẹ nó tùm lum.”
Lâm Duệ cứ quang quác nói 1 hơi, trong khi Bách Sanh chỉ lẳng lặngngồi nghe, khóe miệng mang theo chút ý cười. Lâm Duệ thấy thật vô vị,thu lại miệng “Anh nói coi, anh muốn trưng cái mặt đen xì này đến baogiờ. Cô gái này, cũng tại anh, em mới trêu phải. Anh còn không mau an ủi em nữa.”
“….. Anh là cái đồ phản bội.” Lâm Duệ bực tức ném túi đồ về phía sauxe, nhìn mặt người đang lái xe vẫn âm trì không chút thay đổi. “Cũng đã 3 năm rồi vẫn còn nhớ Tiểu Liêu sao? Cô ấy muốn quay về, thì sớm đã quayvề. Nếu thật sự sợ anh phá bỏ đứa nhỏ, giờ cũng đã sinh rồi còn gì. Côấy không quay lại, 8 phần là do … chính là như câu em đã nói …. A, BáchSanh?”
Lâm Duệ thấy Bách Sanh đạp thắng cái “Ét”, để
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lay-ten-ai-lang-le-yeu-em/3224500/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.