“Trưa mai anh có muốn cùng ăn cơm không? Tôi vẫn còn có một số chỗ không hiểu.”
"Tôi đến trường tìm em."
“Vâng!”
Hứa Ý Noãn cười hì hì gật đầu.
......
Hôm sau, Hứa Ý Noãn đến trường, nộp bài tập đã làm xong.
Buổi trưa tan học, Ngôn Nặc vừa tìm thấy cô, nói: "Anh thấy bài tập về nhà của em trong văn phòng giáo viên, viết rất hay, không nghĩ em lại thông minh như vậy, giảng một chút đã biết làm."
Ngôn Nặc đưa tay sờ đầu cô.
Hứa Ý Noãn được khen ngợi liền vui vẻ cười lên, dĩ nhiên cô cũng không quên đây là công lao của Cố lão tam.
"Hì hì, bởi vì em tìm được đại thần đó!"
Ngôn Nặc nghe vậy liền mỉm cười, nghĩ rằng Hứa Ý Noãn đang nói đến mình.
Cô nhìn đồng hồ, Cố Hàn Châu cũng sắp tới rồi.
Cô sẽ đợi anh ở ngã tư phía trước.
Cô tạm biệt Ngôn Nặc, không nghĩ tới Ngôn Nặc cũng đi hướng đó.
Hai người vừa đi vừa nói chuyện phiếm, ở ngã tư, xe Của Cố Hàn Châu đã sớm đậu ở đó.
Cố Hàn Châu cách một con đường liền nhìn thấy đôi nam nữ vừa nói vừa cười kia, không khỏi nhíu mày lại.
Anh trực tiếp xuống xe.
Hứa Ý Noãn thấy anh tới liền vẫy tay nói: "Giới thiệu với anh, anh ấy tên là Cố Hàn Châu.”
"Cố Hàn Châu à?"
Cậu ba Cố, tính tình cổ quái, nghe đâu có vẻ ngoài xấu xí, không nghĩ tới lại là sự thật.
Đây là lần đầu tiên Ngôn Nặc nhìn thấy Cố Hàn Châu, bị vết sẹo trên mặt anh dọa sợ.
Có lẽ bởi vì Cố Hàn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lay-phai-tong-tai-xau-xi/945138/chuong-49.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.