"Cô Hứa muốn hỏi tôi cái gì?"
"À... mỗi tháng Cố Hàn Châu trả cho chú tiền lương bao nhiêu?”
Chú An nghe vậy liền cảm thấy hơi nghi ngờ: "Sao cô Hứa lại hỏi cái này? Tôi không có tiền lương cố định, mỗi đầu tháng cậu chủ sẽ cho tôi một chút tiền tiêu vặt, bảo tôi mua một ít đồ đạc trong nhà, còn có mua đồ ăn các loại.”
"Vậy tiền tiêu vặt là bao nhiêu?"
Chú An vừa định nói khoảng một trăm ngàn, nhưng nghĩ đến cậu chủ nói phải khiêm tốn, trăm ngàn lần không thể dọa Hứa Ý Noãn.
Lời nói đến bên miệng lại nuốt trở về, chú An cười nói: "Không nhiều lắm, chỉ năm ngàn.”
"Năm ngàn, nhiều vậy sao?" Hứa Ý Noãn kinh ngạc.
Chú An lập tức sửa lại: "Thật ra mỗi tháng tôi còn dư, có lẽ khoảng ba ngàn đều trả lại cho cậu chủ.”
"À, như vậy mới đúng, cháu và chú, Cố Hàn Châu, thỉnh thoảng còn có Khương Hàn tới ăn cơm. Chỉ mấy người như vậy mà chi ra năm ngàn quả thật có hơi lớn. Chú An vừa nhìn là biết cách sinh sống, chú đi chợ có hay trả giá không? Cháu nói cho chú biết, lợi nhuận từ việc bán rau là rất lớn, nếu chú mua nhiều hơn, biết trả giá là tốt.”
"Vậy... đương nhiên rồi.”
Chú An yên lặng lau mồ hôi, không tự nhiên nói.
Chú An lớn như vậy nhưng chưa bao giờ đi chợ.
Các món ăn của biệt thự đều là hàng tươi nhất được gửi từ các trang trại hữu cơ.
Hứa Ý Noãn bấm đốt tay tính toán, mỗi đêm làm việc ở quán bar là được khoảng hơn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lay-phai-tong-tai-xau-xi/945132/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.