Khi cô bước lên xe vẫn chưa lấy lại tinh thần.
Cố Hàn Châu nhìn vẻ mặt hoảng hốt của cô mà không khỏi nói: "Dọa em sợ rồi à?”
Hứa Ý Noãn nhẹ nhàng lắc đầu, thân thể nhỏ nhắn đột nhiên nhào tới, ôm chặt lấy anh.
Cả người Cố Hàn Châu cứng đờ, lập tức phản ứng trở lại, bàn tay to nhẹ nhàng đặt ở sau lưng cô, tay kia xuyên qua mái tóc, vỗ vào đầu cô.
"Vừa rồi em làm rất tốt."
"Cố Hàn Châu, cảm ơn tất cả những gì anh đã làm cho tôi, tôi rất cảm động."
Mũi cô nghẹn lại, cô rất muốn khóc nhưng lại kìm nén không để cho nước mắt chảy xuống.
Cô không phải là người thích khóc, từ nhỏ đến lớn cô đã quen bị Hứa Oánh Oánh bắt nạt rồi.
Cô không phải là nhẫn nhịn chịu đựng mà là biết mình không thể chống lại cô ta, nếu chống đối lại sẽ càng chịu khổ nhiều hơn.
Cô đã quen với sự nhẫn nhịn và mơ ước một ngày nào đó thoát khỏi ngôi nhà này.
Bây giờ cuối cùng cô cũng được như ước muốn, hơn nữa còn được người đàn ông này yêu thương, bảo vệ, cho cô cảm nhận được sự ấm áp trước nay chưa từng có.
Cô cảm thấy... Mình đã có gia đình, gia đình của cô và Cố Hàn Châu.
"Bé ngốc, em là vợ sắp cưới của tôi, tôi là một người đàn ông, không bảo vệ em thì bảo vệ ai?"
"Dù sao vẫn rất cảm ơn anh. Cố Hàn Châu, chúng ta cứ cố gắng sống những ngày tháng tốt đẹp như thế này có được không? Chờ đến khi tôi tốt nghiệp,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lay-phai-tong-tai-xau-xi/945128/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.