Lo sợ Triệu Đình Đình giựt anh ta đi à?!
Lục Sâm ngẩn người ra.
Anh không nghĩ tới, Tiểu Thất lại có thể tự ti đến như vậy,
Lục Sâm hít một hơi thật sâu, đưa tay ra vịn vào vai cô, “Tiểu Thất... em rất là giỏi, điều này không thể nghi ngờ được! Còn nữa... nếu người khác có giỏi thế nào thì với anh cũng không có quan hệ gì hết, anh làm việc ở công ty Phong Hoa đã bao nhiêu năm rồi, đã gặp qua không ít bạch cốt tinh rồi, nhưng nào giờ anh không nghĩ sẽ cùng họ ở bên nhau!”
Tiểu Thất hỏi, “Tại sao vậy?”
Chẳng phải người đàn ông nào cũng thích người phụ nữ trang điểm tinh xảo, và người phụ nữ biết tiến biết lui sao?
Lục Sâm nhìn chầm chầm vào ánh mắt của Tiểu Thất, “Bởi vì không thích, bọn họ dù có giỏi hay xuất sắc như thế nào đi nữa, anh cũng đều không thích, bọn họ có quan hệ gì với anh đâu chứ.”
Tiểu Thất cúi đầu xuống, giọng buồn bã nói, “Nhưng mà em cảm thấy em không có chút nào gọi là giỏi giang cả, em không thông minh, không giỏi giang bằng họ, những lúc tùy hứng có đôi khi còn lanh chanh chua ngoa không nói lý nữa...” Tiểu Thất càng nói càng chán nản, “Sao cảm thấy bản thân không có một chút ưu điểm gì hết vậy, huhu, Lục Sâm, cũng tại anh quá giỏi giang, lấn lướt hết những ưu điểm của em.”
Lục Sâm cảm thấy rất buồn cười nhìn Tiểu Thất, và nhịn cười hơn nửa ngày không nói chuyện.
Tiểu Thất ngẩng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lay-phai-boss-kieu-ngao/3161204/chuong-837.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.