Chương trước
Chương sau
Đây có gọi là vui đến cực hạn nên cảm thấy bi thương?

Tiểu Thất vẫn giữ tư thế nửa vươn đầu, tư thế cong lưng rất mắc cười, cả người cứng nhắc đứng đó như bức tượng điêu khắc.

Vẫn là Lục Sâm phản ứng lại trước, “Bác trai, anh trai!”

Trên thực tế, Cảnh Thuỵ nhỏ hơn anh đến 5 tuổi, nhưng Lục Sâm kêu anh rất tự nhiên, không chút ngại ngùng.

Tiêu Lăng hừ nhẹ 1 tiếng, Cảnh Thụy nửa cười híp mắt cũng ừ 1 tiếng.

“Đừng đứng ngoài cửa, nhanh chóng đi vào đi.”

Lục Sâm đưa tay đỡ Tiểu Thất, lúc này Tiểu Thất mới động đậy.

Cô nuốt nước miếng, như bị trúng tim đen cúi đầu không dám nhìn ai.

Hai người cùng đi đến phòng khách, Tiểu Thất không dám ngồi, cắn móng tay, đáng thương nhìn Cảnh Thụy!

Anh, nói tốt cho em đi!

Cảnh Thụy nhún nhún vai, không kiên nhẫn đưa tay ra, biểu thị bản thân không có cách nào khác.

Ai bảo nha đầu thối này không biết đường về nhà!

Cả đêm không về!

Hì hì hì, gan quả là to mà.

Không thể trông mong vào Cảnh Thụy, Tiểu Thất lập tức ái ngại nhìn Tiêu Lăng, gãi đầu hỏi, “Ba, sao hôm nay ba ở nhà vậy?”

“Ba không thể ở nhà?”

“Không không không, con không có ý đó, ý con là không phải mẹ còn ở bệnh viện sao, sao ba không đến bệnh viện với mẹ?”

Nhắc đến Tô Tố, sắc mặt của Tiêu Lăng dễ coi 1 chút, “Bác sĩ nói mẹ con không cần nằm viện, nhà chúng ta cũng có chuyên gia chăm sóc, ở nhà nghỉ dưỡng vẫn tốt hơn là ở bệnh viện.”

“Mẹ đâu rồi?”

“Đừng mong mẹ sẽ giúp, mẹ con đã ngủ ở trong phòng rồi.” Tiêu Lăng hừ nhẹ 1 tiếng, ánh mắt nguy hiểm lướt qua Lục Sâm 1 cái, sau đó lại rơi lên người Tiểu Thất, giáo huấn nói, “Con nha đầu chết tiệt này, cả đêm không về chạy đi đâu rồi?”

Lục Sâm thấy vậy, đi lên phía trước 2 bước, “Bác trai...”

“Cậu khoan nói chuyện, tôi đang hỏi Tiểu Thất, đợi lát sẽ hỏi đến cậu.”

Lục Sâm sờ mũi, cảm thấy ái ngại không nói chuyện nữa.

Tiêu Lăng nhìn chằm chằm Tiểu Thất, đột nhiên...

Ánh mắt khẽ thay đổi.

Anh nhớ rõ ràng tối hôm qua ở bệnh viện Tiểu Thất mặc cái áo len, sao hôm nay có thêm áo khoác lông, quan trọng hơn là... áo len mặc bên trong biến thành áo len màu xám cổ cao!

Ánh mắt Tiêu Lăng bốc hỏa.

Cô nam quả nữ, **, hai người bọn nó cả đêm không về, bây giờ đến quần áo cũng đổi rồi, làm cái gì thì còn phải nghĩ sao!

Tuy rõ ràng đã đoán ra, sự thật ngay trước mắt, trong lòng Tiêu Lăng vẫn cảm thấy chua xót.

Anh có cảm giác cải trắng nhà trồng bị đeo đi nuôi heo vậy.

Tuy đây là 1 con heo rất đẹp trai!

“Nói, tối qua đi đâu?”

“À, đi quảng trường Nhân Dân xem pháo hoa, sau đó đi coi phim rạp...”

“Còn có gì nữa?”

Tiểu Thất cắn môi, mặt đỏ ửng, “Còn có... còn có chính là đợi coi xong bộ phim thì trời sáng rồi, hai con bị trúng tuyết cả đêm, cho nên, cho nên cơ thể bị ướt hết nên mở phòng ở khách sạn, vốn dĩ tính tắm xong rồi về, ai biết được, không cẩn thận nên ngủ mất tiêu...”

Cảnh Thụy che mặt lại, anh không quen Tiểu Thất này, nói dối không chút kỹ thuật gì cả.

Quả nhiên, Tiêu Lăng rất nhanh bắt được lời nói dối của cô, “Cho nên con muốn nói với ba, từ sáng hôm nay lúc trời mới sáng, con ngủ đến bây giờ?”

“Dạ đúng dạ đúng.” Tiểu Thất mạnh mẽ gật đầu.

“Tiêu Tiểu Thất! Con thật sự lớn rồi lông cánh cứng rồi, cũng biết nói dối rồi.”

Tiểu Thất mếu máo, “Daddy...”

“Con đúng là nha đầu thối!”

Tiêu Lăng thật sự rất tức giận, chuyện Tiểu Thất hẹn hò với Lục Sâm anh và Tô Tố đã đồng ý rồi, nhưng bọn họ cũng không muốn hai đứa nó phát triển nhanh như vậy! Bên trong còn có 1 lý do đặc biệt quan trọng.

Anh cũng là đàn ông, lúc còn trẻ cũng phong lưu qua, đặc biệt hiểu cách nghĩ của đàn ông... càng dễ có được, càng không biết trân trọng!

Bây giờ hai đứa nó mới quen nhau bao lâu?

Hơn 4 tháng, còn chưa tới 5 tháng!

Vậy mà đã phát triển đến bước này, tuy xã hội bây giờ phóng khoáng hơn xưa, nhưng loại chuyện này cuối cùng nữ giới cũng là người chịu thiệt!

Người đàn ông có kinh nghiệm trong tình yêu, người ta nói là đàn ông này trưởng thành!

Nhưng phụ nữ có kinh nghiệm trong tình yêu nhiều, người ta sẽ nói người phụ nữ này quá phong lưu!

Nói đến cùng, xã hội này đối với phụ nữ vẫn không công bằng!

Tức chết anh rồi!

Tiêu Lăng hít 1 hơi, xua xua tay lớn, “Con đi nhanh đi, đi đến phòng mẹ, ba quản không được con, để mẹ quản đi.”

Tiểu Thất ngây người, “Daddy, không phải ba nói mẹ ngủ rồi sao?”

Tiêu Lăng hừ nhẹ 1 tiếng, “Bây giờ tỉnh rồi có được không?”

“Được được được, con đi liền!”

Bên đây Tiểu Thất vẫn chưa đi đến phòng của Tô Tố, bên kia Tiêu Lăng đã từ sofa đứng dậy, nhìn Lục Sâm, “Cậu, theo tôi đến phòng sách!”

“Dạ!”

Hai người mới đi hai bước, bên kia Tiểu Thất đột nhiên quay lại, đưa 2 tay ra chắn trước mặt hai người.

“Daddy...”

Tiểu Thất phòng bị nhìn Tiêu Lăng, “Daddy, ba sẽ không đánh Lục Sâm chứ?”

Sắc mặt Tiêu Lăng lập tức u ám.

“Nha đầu thối, trong mắt con ba là người như vậy sao?”

Tiểu Thất cười khan.

Chuyện này không thể trách cô!

Trước đây lúc còn nhỏ cô có nghe daddy nói qua, sau này nếu cô có bạn trai, thì ba nhất định đánh gãy chân người đó.

Tiểu Thất nhìn chân phải của Lục Sâm.

Lục Sâm đã bị gãy 1 chân rồi, chắc daddy sẽ không đánh gãy luôn chân kia đâu.

“Tránh ra!”

“Dạ!”

Tiểu Thất cắn móng tay, ái ngại nghiêng người qua 1 bên, Tiêu Lăng hừ nhẹ, quay lưng lại đi bước lớn đến phòng sách, Lục Sâm cũng đi theo, lúc đi lướt qua vai của Tiểu Thất, Lục Sâm dùng khẩu hình nói với cô, “Đừng lo lắng!”

Tiểu Thất gật đầu điên cuồng.

Việc gì Lục Sâm làm cô cũng yên tâm.

Cửa phòng sách được đóng lại nhẹ nhàng.

Tiểu Thất như con mèo đi đến trước cửa phòng sách, muốn nghe lén họ nói chuyện, nhưng... chất liệu của căn nhà quá tốt, hiệu quả cách âm rất tốt, 1 chút âm thanh cũng không nghe thấy!

“Ài...”

“Đừng than thở nữa, nhanh chóng đi tìm mẹ, mẹ nói nếu em về kêu em lên phòng mẹ, mẹ có điều muốn nói!” Cảnh Thụy đi qua vỗ vỗ đầu cô, “Nhanh đi!”

“Anh, cả ngày hôm nay anh đều ở nhà, ba mẹ phát hiện em cả đêm không về, phản ứng như thế nào?”

“Muốn biết?”

Tiểu Thất gật đầu điên cuồng.

Cảnh Thụy kiêu ngạo quay lưng đi, “Không nói em biết!”

Tiểu Thất, “...!”

“Tiêu Cảnh Thụy tên đáng ghét, sau này em không nói tốt cho anh trước mắt Điềm Tâm đâu!”

...

“Thùng thùng thùng...”

Tiểu Thất gõ cửa phòng Tô Tố, cô cảm thấy tiếng gõ cửa như tiếng tim đập của mình, thùng thùng thùng như muốn phá ngực nhảy ra ngoài.

“Vào đây!”

Tiểu Thất đẩy cửa đi vào!

Tiểu Thất đang nằm trên giường lớn, vì không muốn bị gió thổi trúng, trên đầu đắp 1 cái khăn, nhìn thấy Tiểu Thất, cô khẽ cười, vẫy tay với Tiểu Thất, “Qua đây ngồi.”

“Mami...”

Tiểu Thất đi đến mép giường ngồi xuống, “Em đâu rồi?”

“Có người chăm sóc rồi.” Tô Tố đưa tay kéo tay Tiểu Thất, thấy cách ăn mặc của Tiểu Thất, lập tức hiểu ra mọi chuyện, “Hôm nay, ở chung 1 chỗ với Lục Sâm sao?”

Chữ “chung 1 chỗ” trực tiếp khiến Tiểu Thất đỏ mặt.

Lời khó nói với daddy, nhưng đối với mẹ thì có thể nói, đỏ mặt gật đầu.

“Mami, xin lỗi...”

Tô Tố mất đi nụ cười, “Nói xin lỗi với mẹ làm gì, năm nay con 24 tuổi, cũng có thể chịu trách nhiệm cho những gì mình làm, hai người các con cũng là người trưởng thành, cũng trong thời gian yêu nồng nhiệt, không khống chế được bản thân cũng là chuyện bình thường

! Nhưng Tiểu Thất, mẹ muốn nói với con là, những niềm vui mà người trẻ nên hưởng thụ, đương nhiên con hoàn toàn có quyền lợi hưởng thụ nó, nhưng... nhất định phải biết bảo vệ bản thân, con hiểu ý mẹ không?”

Tiểu Thất đỏ mặt gật đầu.

Ý của mẹ là không muốn gây ra “mạng người”.

“Mami, mẹ yên tâm, nếu thật sự có con, hai đứa bọn con sẽ lập tức kết hôn, con với Lục Sâm mang suy nghĩ sống với nhau trọn đời để hẹn hò với nhau.”

“Chuyện này đương nhiên mẹ biết.”

Tô Tố xoa đầu Tiểu Thất, than thở không thôi.

Nha đầu này đúng là lớn rồi, trước đây khi còn nhỏ mập mạp vẫn ôm trong lòng, chớp mắt 1 cái đã đến tuổi kết hôn rồi.

Tô Tố có chút hối hận, lúc còn trẻ không nên đi du lịch khắp nơi, kết quả mất đi nhiều giai đoạn trưởng thành của con cái.

Cô nắm tay Tiểu Thất, tay nha đầu này đã lớn bằng tay cô rồi.

“Mọi người đều nói con gái lớn rồi không giữ được, giữ qua giữ lại sẽ thành giữ hận thù! Lần này ba mẹ cũng không tính cản con, ngày mai con có thể chuyển ra khỏi nhà, sau này, chuyện của con và Lục Sâm, ba mẹ không quản nữa, dù sao chỉ cần hai đứa tụi con sống vui vẻ hạnh phúc, ba mẹ cũng không mong gì thêm.”

Trong lòng Tiểu Thất đột nhiên thắt lại, “Mami... mẹ với daddy không phải đang trách con chứ?”

“Không có! Thật sự không có! Sáng sớm nay ba và mẹ đã nói xong rồi, con gái lớn rồi cuối cùng cũng gả người khác! Trong đời người có thể gặp người mình yêu thương thật lòng rất không dễ dàng, thực ra trong lòng ba con cũng không thật sự phản đối con và Lục Sâm, chỉ là không nỡ mà thôi.”

“Con biết, con đều hiểu.”

“Ừ!” Tô Tố xoa xoa tóc cô, “Con đừng trách ba con, trong lòng ba con vẫn là 1 cô gái nhỏ, cho nên ba con mới có chút chịu không nỗi.”

Làm sao có thể trách được!

Tròng mắt Tiểu Thất đỏ lên, cô biết mọi chuyện daddy và mami làm đều là muốn tốt cho cô.

“Mami, mẹ yên tâm, con với Lục Sâm nhất định sẽ sống thật tốt với nhau.”

Mặt Tô Tố lộ ra nụ cười, “Vậy mami yên tâm rồi.”

Tô Tố lại nói với Tiểu Thất rất nhiều chuyện khác, hai mẹ con lâu lắm rồi không nói chuyện nhiều như vậy, đợi đến khi nói xong, Tiểu Thất ra khỏi phòng, phát hiện daddy và Lục Sâm đã từ trong phòng sách đi ra rồi, khác với lúc mới vào, bây giờ hai người ngồi ở sofa có cười có nói, nhìn vào khỏi phải nói cũng thấy thân nhau.

Tiểu Thất lập tức ngây ngốc.

Đây là tình huống gì?

Tiêu Lăng dưới lầu thấy Tiểu Thất ngây ngốc đứng ở cầu thang, nhíu mày, “Còn đứng đó làm gì, nhanh chóng xuống đây chuẩn bị ăn cơm, cơm giao thừa hôm qua không ăn đàng hoàng, hôm nay ăn xong cơm hai đứa nhanh chóng rời đi đi!”
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.