Nghe được sự cam đoan của Tiểu Thất, mẹ Lục lúc này liền thở phào nhẹ nhõm.
Cho dù như thế nào, Tiểu Thất có thể cho bà sự cam đoan như vậy, bà có thể an tâm hơn nhiều
“Cám ơn con, Tiểu Thất!”
Tiểu Thất lắc đầu, trêu ghẹo nói, “thật ra mục tiêu của hai chúng ta giống nhau mà, cũng là vì hạnh phúc của Lục Sâm.
Đúng vậy a!
Chỉ cần Lục Sâm có thể hạnh phúc, kêu người làm mẹ như bà làm gì cũng đồng ý.
Mẹ Lục nhìn Tiểu Thất đang ngoẹo đầu, có chút hiểu vì sao Lục Sâm yêu cô.
Ánh mắt của cô rất đen, cũng rất thanh tịnh, cảm xúc trong mắt không cần đoán liền có thể xem hiểu... Ở bên người thế này mãi mãi cũng không có áp lực, đương nhiên lại càng không có nghi ngờ.
“Dì ơi, sao dì nhìn con như vậy a.” Tiểu Thất bưng lấy mặt, có chút ngại, có phải đột nhiên cảm thấy con đặc biệt giỏi không?”
Mẹ Lục cười khúc khích
“Sao thế?”
Mẹ Lục khóe đuôi mắt đuôi lông mày đều là ý cười, bà kéo Tiểu Thất đứng lên từ trên ghế sofa, liên tục gật đầu tán thưởng, “đúng vậy đúng vậy, cảm thấy con đặc biệt giỏi, Lục Sâm chúng tôi có thể ở bên con, thật là phúc khí lớn.”
“Thật sao?”
“Đương nhiên là thật!”
Ngay lúc Tiểu Thất còn muốn tiếp tục hỏi thăm, cửa phòng đột nhiên bị gõ.
“Đông đông đông ——“
“Mẹ, các người nói xong chưa?”
Mẹ Lục tức giận liếc mắt, nói với Tiểu Thất, “tính tình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lay-phai-boss-kieu-ngao/3161144/chuong-806.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.