Chương trước
Chương sau
Tiêu Lăng đặt bút ghi âm xuống, ánh mắt nhìn chằm chằm vào Cảnh Thuỵ.

“Con muốn nói với ta cái gì?”

“Bố, thật ra Lục Sâm đó đối với Tiểu Thất rất tốt, bản thân Tiểu Thất cũng không biết những người con gái kia đã bị đưa tới đồn cảnh sát. Mà con còn điều tra được ra một việc, vừa nãy con có gọi điện cho Điềm Tâm, Điền Tâm nói với con cô ấy nghe thấy chú Lãnh Mạc và chú Vương Bưu bàn chuyện với nhau,nói cánh tay phải của Lý Dương bị người ta dùng dao hoa quả đâm, cả cánh tay đừng nói tới chuyện cầm đũa ngay cả cầm bút lông cũng cầm không nổi, cánh tay bị phế toàn bộ rồi!”

Tiêu Lăng nhếch lông mày, không nói gì.

Cảnh Thuỵ tiếp tục nói “Lý Dương con đã từng gặp. trước kia tay của anh ta vẫn rất tốt, sao mà Tiểu Thất1vừa xả ra chuyện, anh ta cũng ngay lập tức có vấn đề rồi, điều này rất không hợp lý!”

“Con muốn nói với bố, những việc này đều là Lục Sâm báo thù cho Tiểu Thất?”

“Dựa vào thuyết lý mà nói, chính xác là như vậy”

Tiêu Lăng hừ nhẹ một tiếng” Ai cần anh ta quản nhiều việc như vậy!”

“...”

Cảnh Thuỵ biết việc này trong tâm Papi thực tại nhất định đang rất lúng túng, ông không muốn từ nhận sự thật Tiểu Thất đang yêu, ông gạt bỏ nhận định của anh! Nếu như Tiểu Thật bị người ta đối xử như vậy, Lục Sâm đó không có bất kỳ biểu hiện gì, bố nhất định sẽ trực tiếp gạch tên anh ta khỏi danh sách con rể ngay! 

Việc này trong tim anh đối với hành động của Lục Sâm là tán đồng, đơn giản nhất là có thể chứng mình anh ấy rất yêu rất yêu1Tiểu Thất, nếu không không thể nào làm nhiều việc như vậy được. 

“Bố, con muốn bố thật sự suy nghĩ một chút về Lục Sâm người này!” Cảnh Thuỵ nhìn Tiêu Lăng nói “Bố không thể biết được hôm nay con kết trong nhà hàng nhìn thấy bọn họ phần bộ nhiều như thế nào, con nói chuyện cũng rất không dễ nghe, thái độ cũng không tốt, Lục Sâm người ta một chút cũng không hề tức giận.”

“Nó cướp mất khuê nữ của ta, lại còn có tư cách tức giận với con?”

“ok, chúng ta không nhắc tới vụ này, con vốn cũng không hề tin tưởng Lục Sâm sẽ đối xử tốt với Tiểu Thất, hôm nay con đi tìm Tiểu Tuyền nói chuyện, điều tra việc cửa bọn họ cũng vì muốn tìm ra bằng chứng Lục Sâm đối xử không tốt với Tiểu Thất, nhưng rất rõ ràng, sự thật của việc này đều5làm mọi người bất ngờ.Lục Sâm này đối với Tiểu Thất là thật lòng yêu thương, còn Tiểu Thất, Tiểu Thất luôn ngoan ngoãn nghe lời, nhưng lần này kiên động muốn ở bên Lục Sâm như vậy, bố nếu như cứ chia rẽ đôi uyên ương, dự tính sau này Tiểu Thất nhất định sẽ hận bố!”

Tiêu Lăng nghiến răng “Cho nên con tới là để nói hộ cho bọn nó?’

Cảnh Thuỵ nếu như nói là đúng, ông chắc chắn sẽ cho anh một cái tát !

“Đương nhiên không phải, con chỉ muốn đêm chân tướng sự việc nói rõ trước mặt bố, để bố đừng bị sự phẫn nộ đó làm cho mê muội đầu ốc, có thể đưa ra một phán đoán hợp lý hơn!”
 
Tiêu Lăng gạt tung hết mọi thứ trên mặt bàn “Được, nhưng thứ này ta cũng xem hết rồi, con có thể cút ra được rồi!”

Cảnh Thuỵ vuốt mũi, nhanh2chóng bỏ bút ghi âm vào túi quần.

Tiểu Thất à Tiểu Thất!

Anh cũng chỉ có thể giúp được em tới đây thôi. 

Cảnh Thuỵ thu dọn đồ đạc, đi ra khỏi phòng sách,lúc chuẩn bị đóng cửa đột nhiên nhô đầu quay vào nói “Bố, Lục Sâm trong vấn đề làm ăn có gặp gỡ cô tương đối nhiều, hay là bố có thể hỏi thăm ý kiến của cô xem sao!”

“Rầm—.”

Một quyển sách bị ném về phía khung cửa, mặt Tiêu Lăng hoàn toàn thiếu kiên nhẫn “cút cút cút!”

Cảnh Thuỵ nhún vai, để thời gian còn lại cho bố mình, để ông tự mình suy nghĩ một chút.

...

Ngày hôm sau vừa sáng sớm, cả nhà bốn người, có ba người nhìn chằm chằm vào một đôi mắt gấu trúc, duy nhất có một tinh thần đầy đặn lại là Tiểu Thất.

Tiểu Thất tối qua có điện thoại mới, vụng trộm nói chuyện với lục Sâm tới gần mười hai9giờ, khi hai người nói chuyện Lục Sâm có kể chuyện cổ tích cho Tiểu Thất nghe, Tiểu Thất rất nhanh chìm vào giấc ngủ luôn. 

“aizz da, ngủ ngon quá !”

Tiêu Lăng ánh mắt sắc lạnh nhìn qua “Nha đầu chết tiệt không có lương tâm!”

“Hì hì!”Tiểu Thất ngồi xuống bên cạnh Tiêu Lăng. ôm lấy cổ anh nũng nịu “Daddy bối cùng giận nữa mà, con giấu bố là con không đúng, sau nay không cần biết xảy ra chuyện gì, người đầu tiên con sẽ nói với bố, thế được không?”

“Hừ!”Tiêu Lăng hừ một tiếng, liếc nhìn cô “con không sợ bố bắt con và Lục Sâm chia tay sao?”

“Quan trọng là bố bắt bọn con chia tay bọn con cũng không chia tay mà !”

Mặt Tiêu Lăng đột nhiên tối sầm lại. 

Tố thấy vậy nhanh chóng cứu chữa “Đừng nói nữa, nhanh ăn cơm! hai người khó lắm mới ở nhà ăn cơm.Hôm nay1papi các con đặc biệt dậy sớm để nấu đồ ăn sáng đó!”

Sắc mặt Tiêu Lăng lại tối sầm lại.

Anh có đặc biệt thức dậy sớm vậy đâu!

Anh rõ ràng là nguyên một đêm không ngủ được !

“Ăn cơm ăn cơm !”

Khi ăn cơm, Tiểu Thất chỉ có thể dùng tay trái, dùng tay trái cô vẫn chưa quen, sử dụng một thìa để múc cháo, nhưng cháo tràn ra một nửa nhỏ.

Mọi người nhìn tay phải của Tiểu Thất. không khí bàn ăn đột nhiên trở nên đông lạnh.

Tiểu Thất cười trêu gẹo “Sai sót sai sót!”

Sau đó cô không múc cháo nữa, sợ tay trái của bản thân sẽ làm mọi cười thấy đau buồn,cầm lấy một cái bánh bao gặm.

Tô Tố thở dài, múc một bát cháo cho Tiểu Thất,đặt trước mặt cô “Đừng nghĩ nhiều quá ăn ngon nhé, trưa William sẽ tới!”

“Vâng, Cảm ơn mami!”

Buổi trưa William đúng giờ hẹn tới.

Anh ấy vào nhà ngay cả nước cũng chưa kịp uống, đã bị Tiêu Lăng đưa vội tới chỗ của Tiểu Thất rồi, “Nhưng chóng đừng phí lời kiểm tra cho Tiểu Thất trước đã !”

William vuốt mũi, nhanh chóng đi kiểm tra cho Tiểu Thất luôn. 

Sau khi kiểm tra, sắc mặt William có chút nghiêm trọng. 

“Sao vậy?”

Cảnh Thuỵ gấp gáp hỏi, vì muốn biết được tình hình của Tiểu Thất, hôm nay anh đặc biệt nghỉ hẳn một ngày.

William đặt dụng cụ kiểm tra xuống, “Tình hình không được tốt lắm, trên cơ bản cách làm của bác sĩ không sau, gân bị đứt cũng đã được phẫu thuật nối lại rồi, nhưng bởi vì chịu tổn thương quá lớn, bây giờ muốn làm việc gì linh hoạt, cơ bản khó có khả năng.”

Tất cả mọi người đều trầm xuống.

“Thế con bé chỉ có thể cứ như thế mãi sao, ngay cả đũa cũng không thể cầm được sao?”

“Điều này không nói trước được gì, chủ yếu là bây giờ cô ấy vẫn đang trong thời gian hồi phục, cho nên bây giờ cầm đồ vật sẽ có khó khăn,đợi qua thời gian hồi phục sau phẫu thuật này qua rồi, đương nhiên có thể cầm đũa, cũng có thể xách vài đồ vậy nhẹ nhàng, đồ vật nặng chắc chắn không được.”

Tô Tố cắn môi “Thế con bé còn có thể vẽ được nữa không?”

“nonono, đối với công việc đòi hỏi dùng cường độ cao trên cổ tay này chắc chắn là không thể được.”

Trong tâm mọi người đều vạn phần u ám trầm mặc.

Tiểu Thất cũng có chút thất vọng, nhưng vẫn may cô không ôm hy vọng quá lớn, nếu không chắc chắn bây giờ trong tâm cô sẽ càng khó chấp nhận được.

Nhìn người nhà vì cô mà đau lòng, Tiểu Thất có lấy lại tinh thần nói “Không sao mà, tay phải con không xách được đồ, không phải là vẫn còn tay trái sao, tay phải không thể vẽ thì dùng tay trái vẽ cũng được, người ta không phải đều nói sao,người dùng được tay trái thường thông minh hơn người dùng tay phải.Nói không chừng con trong họa lại có phúc, sau này càng thông minh hơn đó!”

Mọi người tâm trạng không có được tốt như cô!

Dây thần kinh trên trán của Tiêu Lăng giật liên hồi, trực tiếp nhảy lên, chạy tới phòng khách gọi một cuộc điện thoại, anh nghiến chặt răng nói “Lãnh Mạc, tên Lý Dương đó cậu giữ hơi thở cuối lại cho tôi, tôi sẽ đích thân xử lý thằng quy tôn tử đó!”

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.