“Tại sao à?”
Tiểu Thất muốn biết, người con gái đó không phải cũng là rời khỏi anh ấy sao, sau đó hai người mỗi người một ngả rồi sao!
“Bởi vì em không giống vậy!”
Tiểu Thất sững sờ!
Em... không giống vậy!
Bốn chữ này giống như mật ngọt nhỏ vào tim của Tiểu Thất, nụ cười ở trên mặt cô một chút một chút nở ra, bỗng nhiên, cô vui mừng lật người “cạp cạp” cắm một cái lên trên khóe miệng của Lục Sâm, sau đó bắt đầu cười ngốc nghếch!
Lục Sâm cũng cười lên, “vừa ý rồi?”
“Vừa ý, vô cùng vừa ý!” Tiểu Thất ôm thật chặt lấy cánh tay của Lục Sâm, nghiêm túc nhìn anh, “anh cần phải nhớ lời hôm nay anh nói với em, nghe rõ chưa!”
“Được!”
Hơi thở của Lục Sâm chó chút không ổn định, Tiểu Thất thì không hề cảm nhận ra, vẫn chìm trong niềm vui
Lục Sâm chịu khổ rồi!
Tiểu Thất ôm chặt lấy cánh tay của anh, khoảng cách giữa hai người chỉ là lớp mỏng của chiếc áo, cánh tay của anh có thể cảm nhận rõ sự mềm mại của cơ thể cô, hơi thở của Lục Sâm cùng chút từng chút nóng bỏng lên, anh muốn rút cánh tay ra, nhưng Tiểu Thất ôm rất chắc...
Lục Sâm nghĩ đến vừa mới nãy khi anh vào trong phòng tắm nói lời rắn chắc!
Em đừng có hối hận!
Nhưng bây giờ... anh phát hiện, anh có chút hối hận rồi!
“Tiểu Thất?”
“Ài?”
“Anh buồn ngủ rồi!”
“ồ, vậy thì ngủ thôi!” Tiểu Thất giơ tay ra tắt đèn trên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lay-phai-boss-kieu-ngao/3161051/chuong-759.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.