“Alô?”
Điện thoại đã được liên kết, nhưng đầu bên kia khá lâu sau cũng không thấy có tiếng người.
Tiểu Thất thấy kỳ lạ nhìn lại điện thoại, “Không phải là không để ý gọi nhầm vào đây chứ...”
Nói rồi cô toan tắt điện thoại thì bỗng nhiên có tiếng của Lục Sâm từ đầu bên kia.
“Tiểu Thất...”
“Là em là em, sao anh không nói gì làm em tưởng điện thoại của anh chẳng may cọ vào...”
“Em đang ở đâu?”
Tiểu Thất ngồi bên vườn hoa, hai chân cô đung đưa, thong thả nói, “Em đang ở nhà một dì của em, hôm nay bố mẹ và các bạn của họ đến đây tụ họp, nên cũng đón em đi cùng.” Tiểu Thất thấy giọng trầm ấm cùa Lục Sâm, cô lại nhớ đến ý niệm với anh, trên bặt bỗng chốc đỏ phừng phừng, cô che lấy gương mặt cười tủm tỉm của mình, ngượng ngùng ho nhẹ một tiếng, “Anh thì sao, đang làm gì vậy?”
“Không sao...”
Xe của Lục Sâm dừng dưới chân ký túc xá của Tiểu Thất, anh còn tưởng Tiểu Thất đang ở ký túc xá không ngờ cô lại đang không ở đây.
“Anh chỉ tự dưng muốn gọi cho em thôi, muốn nghe giọng em.”
Tiểu Thất đỏ ửng gò má, nhưng cô cũng không ngốc, cô nhạy cảm ngờ thấy có điều gì đó, “Anh sao thế, sao cảm giác như anh không được vui thì phải?”
Lục Sâm nghĩ ngợi đôi phút, chỉ nói một câu, “Khi nãy anh vừa về nhà.”
Bộ não của Tiểu Thất nhanh chóng suy luận ra.
Về nhà?
Về nhà không phải cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lay-phai-boss-kieu-ngao/3160952/chuong-712.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.