Mọi người như chợt bừng tỉnh.
Vội vả cúi đầu tìm bút chì và giấy trắng rồi bắt đầu vẽ.
Trong phòng học bắt đầu yên tịnh chỉ nghe thấy âm thanh ma sát của bút chì trên tờ giấy trắng cùng với âm thanh vọng lại từ chiếc xe lăn của Lục Sâm.
Ba mươi phút, thật sự thời gian rất gấp rút.
Nhưng may thay những người này đều chuyên ngành về lĩnh vực này, nên thời gian như thế không gọi là hà khắc lắm. Tiểu Thất vốn dĩ rất bối rối, nhưng sau khi cầm bút chì cô ngay lập tức chuyên tâm vào. Bởi vì không có bất cứ qui tắc nào nên mới là qui tắc khó khăn nhất.
Cho nên không biết rốt cuộc tiêu chuẩn của những người này như thế nào, và cũng không biết ánh mắt của họ ra sao.
Tiểu Thất suy nghĩ, vẽ ra những phong cách yêu thích nhất của cô.
Lục Sâm lăn chiếc xe lăn của anh ta trong lớp đi qua đi lại.
Ánh mắt của anh ta có chút để ý đến Tiểu Thất.
Tiểu Thất cúi đầu, phía trước trán của cô có một vài sợi tóc rũ xuống, làn mi dài, khi cúi đầu xuống làn mi dài của cô cong vút nó tựa như một cánh bướm, đang run rẩy, thật sự rất đẹp.
Ánh mắt của Lục Sâm chợt sáng rực lên.
Không ngờ rằng Tiểu Thất lại là học sinh của trường này, như vậy có phải là có duyên lắm không?
Cái cô lanh chanh này, nhìn cô ta tập trung quả nhiên có một sức hút, bậm môi lại biểu lộ nghiêm túc, khi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lay-phai-boss-kieu-ngao/3160932/chuong-702.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.