Mắt Trương Nhiêu lóe sáng lên, “vậy cô muốn như thế nào!”
Tiền Hiểu hừ lạnh một tiếng, “từ xưa đến nay, chỉ có người chết mới có thể giữ được bí mật!”
Trương Nhiêu kinh hoàng lui về sau mấy bước.
Thân thủ của Tiền Hiểu lợi hại cỡ nào? Bọn họ ai cũng lĩnh giáo qua, Trương Nhiêu chỉ cảm thấy sau lưng lông tơ dựng đứng cả lên, anh lui về sau mấy bước, quát to một tiếng, “Tiền Hiểu cô nhanh chóng xua tan ý nghĩ này cho tôi, Trương Nhiêu tôi trong bang phái này cũng có hai mươi năm rồi, chẳng qua chỉ là muốn tự lập môn hộ mà thôi, cô dựa vào gì mà giết tôi!”
Sắc mặt Tiền Hiểu lãnh lẽo đột nhiên cười lên, “căng thẳng như vậy làm gì, tôi đâu có làm gì đâu!”
Trương Nhiêu nuốt nước miếng, một tay để lên cây súng treo trên eo, cảnh giác mà nhìn mấy người họ, “tôi thề, tôi tuyệt đối không tiết lộ bất kì bí mật nào trong bang phái!”
“Chuyện thề ước này là vô dụng nhất.”
Tiền Hiểu nhìn sang Vương Bưu, “anh cảm thấy loại người như hắn nên xử lý như thế nào!”
Vương Bưu nghĩ một hồi, “em nói đúng, nếu trái tim đã không còn ở trong bang phái chúng ta nữa, giữ lại cũng không có ích gì, nhưng nể tình bao nhiêu năm nay ở trong tổ chức không có công lao cũng có khổ lao... bảo những thuộc hạ của anh giao hết toàn bộ vũ khí ra, chia cho anh một hộp đêm tự mình anh đi kinh doanh, còn lại thì... phải xem tính tự giác của anh rồi! Nếu để tôi phát hiện bí mật của bang phái bị tiết lộ ra ngoài, Trương Nhiêu, cho dù anh chạy đến chân trời góc biển, tôi cũng sẽ hạ lệnh tiêu diệt ông!”
Trương Nhiêu mặt hơi biến sắc, “anh muốn thu lại vũ khí của chúng tôi?”
Vả lại chỉ chia cho họ một hộp đêm nhỏ thôi?
Phải biết rằng, sản nghiệp của lão đại phân bố khắp châu Á, mà anh và hai người kia thân là nguyên lão của tổ chức, thế mà lại chỉ chia cho họ một hộp đêm, đây có khác gì so với xua đuổi ăn mày!
Không những Trương Nhiêu tức giận bất bình, ngay cả hai người đi theo Trương Nhiêu đều vô cùng không phục.
“Anh Bưu, anh làm như vậy có phải hơi tuyệt tình quá rồi không, thu lại vũ khí của chúng tôi, còn không cho chúng tôi nguồn kinh tế, bảo chúng tôi làm sao tự lập môn hộ!”
Vương Bưu hừ lạnh một tiếng, “các người đều nói muốn tự lập môn hộ, không có lòng kiên quyết này thì đừng nói những lời này! Chẳng lẽ còn muốn tôi trang bị sẵn vũ khí cho các người, bảo tôi sắp xếp ổn thỏa nguồn kinh tế cho các người, sau đó lại giúp các người thành lập một bang phái, để đối phó chúng tôi?”
Người kia lập tức căm miệng không nói chuyện nữa.
Vương Bưu hừ lạnh, “nếu các người đã thay lòng đổi dạ, điều này tôi không ngăn cản được, nhưng mà muốn lấy tài nguyên của lão đại đi tự lập môn hộ, điểm này tôi tuyệt đối không đồng ý! Nếu các người muốn đi, thì nhất định phải làm theo lời tôi nói mới được rời khỏi! Đương nhiên, cho dù các người không đi, với tâm tư hôm nay của các người, tôi cũng tuyệt đối không thể giữ các người ở lại trong bang phái!”
Trương Nhiêu nhớ đến thế lực phía sau của anh, đành phải cắn chặt răng, gật đầu đồng ý, “được! cứ làm theo lời anh nói, chúng tôi chỉ lấy một hộp đêm, vũ khí tôi sẽ bảo thủ hạ mang đến!”
“Khỏi đưa qua, tránh phải quấy rầy phu nhân dưỡng thai!” Vương Bưu trầm giọng dặn dò thân tín của anh, “bây giờ lập tức huy động các anh em tới địa bàn của ba người này, bảo bọn họ giao tất cả vũ khí lên đây!”
“Dạ! Anh Bưu!”
Mặt Trương Nhiêu lại biến sắc!
Đây là đi vơ vét sao!
Anh vốn còn muốn đợi đến sau khi anh ra khỏi biệt thự về nhà dặn dò đám thủ hạ một tiếng, mang những vũ khí có thể giấu được đem đi giấu hết...
Bây giờ xem ra, việc này không thể thực hiện rồi!
Trương Nhiêu cắn chặt răng, căm hận không thôi!
Vương Bưu!
Anh đợi đấy cho tôi!
Đợi đến khi tôi thay thế vị trí của lão đại rồi, người đầu tiên sẽ không buông tha cho anh!
Vương Bưu đợi thân tín trở về rồi, làm xong hết mọi chuyện mới tan họp, bảo đám người Trương Nhiêu rời khỏi!
“Được rồi, các người đi đi!”
Trương Nhiêu cắn chặt răng, mang theo sự căm hận đầy người rời khỏi!
Đợi người đi hết, trong phòng khách chỉ còn lại Vương Bưu và Tiền Hiểu, vẻ mặt Vương Bưu bất lực, “không ngờ tới, lại là Trương Nhiêu!”
Tiền Hiểu vỗ vỗ vai anh, “đừng nghĩ nhiều nữa, bây giờ điều chúng ta phải làm chính là nghe theo mọi hành động của lão đại, bây giờ chỉ là bước thứ nhất, đợi sau khi chúng ta truyền tin tức tranh chấp nội bộ ra của hôm nay ra, e rằng chiến tranh thật sự mới bắt đầu, chúng ta hãy chuẩn bị sẵn sàng đi.”
Vương Bưu gật đầu, đi thẳng lên lầu!
Anh mở cửa phòng trên lầu ba.
“Lão đại...”
Lãnh Mạc đang ngồi trên sô-pha, trên bàn trà trước sô-pha là một máy tính xách tay, mà lúc này hình ảnh đang chiếu trong máy tính chính là tình hình trong phòng khách.
Thấy Vương Bưu đi vào, Lãnh Mạc đóng máy tính lại, “Vương Bưu, cậu làm rất tốt.”
Vương Bưu quan sát kĩ sắc mặt của lão đại, phát hiện sắc mặt lão đại lại vô cùng bình tĩnh, cái gì cũng không nhìn ra được.
Vương Bưu vẫn cố chấp, “lão đại, anh không cảm thấy đau lòng sao?”
Anh em mà bọn họ cho rằng sát cánh chiến đấu, lại là nội ứng của người khác phái đến.
Đôi mắt Lãnh Mạc lóe lên một tia lạnh lùng, “có gì đáng đau lòng chứ, chẳng qua là lòng tham vô đáy thôi! Nhưng mà... cậu ta cũng phải cân nhắc một chút chứ, một con rắn nhỏ như cậu ta nuốt một con voi vào, có khi nào sẽ căng chết cậu ta không!”
“Vậy lão đại, tiếp theo chúng ta nên làm gì?”
“Tiếp theo... bảo vệ phu nhân thật tốt!”
Vương Bưu liền đơ ra, “lão đại, ý của ngài là nói bọn họ...”
“Đây chỉ là suy đoán!”
Lãnh Mạc dựa trên sô-pha, mặt bình thản như nước, “tình hình hôm nay hiển nhiên vượt quá mức tưởng tượng của Trương Nhiêu, anh ta cho rằng, chỉ cần hôm nay anh ta đề xuất ra tự lập môn hộ, nhất định có rất nhiều người phụ họa theo, nhưng trên thực tế lại không có! Những đám anh em còn lại, đoán chắc trong lòng cũng không phải không có ý nghĩ riêng... chỉ là, có Trương Hân và đứa bé, mà bọn họ lại nể mặt tôi, cho nên mới tạm thời lựa chọn nghe theo cậu! Nhưng mà, điều kiện trước tiên là Trương Hân và đứa bé phải an toàn, hiểu không?”
Vương Bưu sợ đến người đổ dầy mồ hôi!
Đám người này còn dám ra tay với phu nhân, nếu phu nhân và đứa bé xảy ra chuyện, e rằng những đám anh em còn lại sẽ không kiên định như vậy nữa!
Vương Bưu nuốt nước miếng.
“Nhưng mà phu nhân ít khi ra cửa, chắc bọn họ sẽ không có cơ hội...”
Lãnh Mạc cười nhàn nhạt, “Vương Bưu, Trương Nhiêu bọn họ mỗi tuần đều đến biêt thự họp một lần, hơn hai mươi năm nay, cậu cảm thấy họ không có giao tình gì với người hầu trong biệt thự hay sao! Biệt thự Bán Sơn... tuyệt đối không phải là một nơi kiên cố! Đợi lát cậu đưa Trương Hân di chuyển đến chỗ này, sắp xếp một người ngoài vào phòng của Trương Hân.”
Anh tuyệt đối không thể để Trương Hân gặp nguy hiểm được!
Vương Bưu gật đầu, “em biết rồi lão đại, nếu bọn họ thật sự tìm người đến hại phu nhân...”
“Vậy chúng ta tiếp tục tương kế tựu kế! Nếu thật sự như vậy, thì cậu mang tin tức phu nhân qua đời lan truyền ra ngoài, xem thử trong bang phái còn có ai lòng người hoang mang nữa không, bang phái của chúng ta cũng đã rất nhiều năm chưa thanh lý qua rồi, lần này... cũng nên tổ chức lại một lần!”
Vương Bưu hít sâu một hơi.
“Vậy... lỡ như, người bọn họ quá nhiều, đến lúc đó chúng ta không đối phó được...”
“Yên tâm đi, có vài người muốn tự lập môn hộ không phải là giả, nhưng để bọn họ đến đối phó chúng ta vẫn không thực tế lắm!”
Suy cho cùng không phải tất cả mọi người bọn họ đều cấu kết với James.
“Cậu chỉ cần làm theo lời tôi căn dặn, tôi còn có chiêu sau!”
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]