“Không có? Anh chắc chắn không có?”
Lãnh Mạc giọng nói kiên định, “Thật sự không có, anh có chuyện giấu người khác nhưng không giấu em!”
“Tốt! rất tốt!”
Không biết tại sao, Lãnh Mạc nghe thấy câu này của Trương Hân đột nhiên sau lưng có chút cảm giác nhột nhột, anh ta vừa suy nghĩ kĩ một hồi cũng không có lộ ra điểm nào, nhưng nhìn thấy khuôn mặt Trương Hân lộ ra một nụ cười lớn, cô ta đưa tay khoác vào cổ anh, “Em nói mà, anh làm gì có chuyện giấu em chứ, Uầy! Chúng ta nói điều này rồi sau này hãy tin tưởng lẫn nhau!”
Gáy đầu Lãnh Mạc toát ra một mồ hôi lớn!
Đây là chuyện gì?
“Uầy, là như vậy, em đây, hôm nay gọi điện thoại hỏi bác sĩ, nói tình trạng này của anh cần phải kiên cử, cho nên... em đang nghi ngờ vết thương trên người anh có phải là giả không, sau đó đến thăm dò anh...” Trương Hân nhìn chằm chằm vào đôi mắt của Lãnh Mạc, nụ cười ngọt ngào như một bông hoa, “Nhưng mà bây giờ em biết rồi, tại sao anh có thể nói dối em, đúng không! Nếu như có chuyện gì lừa em, em bùng nổ đến bản thân còn sợ nữ! Cho nên anh biết tính khí của em đó, chắc chắn không lừa dối em, đúng không?”
“Không có chuyện gì thì tốt rồi! Như vậy em cũng yên tâm rồi!” Trương Hân đứng dậy từ sofa, vẫy tay với Lãnh Mạc, “Được rồi, em vừa ra ngoài đi xung quanh một vòng, bây giờ cơ thể toát ra mồ hôi thối, em đi tắm.”
“Đi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lay-phai-boss-kieu-ngao/3160713/chuong-602.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.