Chương trước
Chương sau
Tiền Hiểu nhìn vào màn hình giám sát, cũng không nhịn được kinh ngạc.

Cô cau mày lại nói, “vừa nãy lúc cô ấy nghe được tin tức còn rất đau lòng...” Cô không kiềm được nói rằng, “khả năng chữa bệnh của phu nhân thật không tệ!”

Sắc mặt của Lãnh Mạc càng đen hơn!

Vương Bưu cũng nhìn thấy cảnh tượng trong màn hình giám sát, anh nhìn Tiền Hiểu một cái, lại nhìn sang Lãnh Mạc, không tin nổi nói rằng, “lão đại, anh tìm Hiểu Hiểu tới đây, chỉ vì gắn camera vào trong phòng phu nhân thôi?”

OMG!

Thật không thể tưởng tượng nổi!

Phải biết rằng!

Tiền Hiểu là sát thủ số một trong tổ chức bọn họ đó!

Thân thủ tuyệt đỉnh không nói, dưới sự tận lực bồi dưỡng của lão đại, cô còn biết làm một số việc của hacker,1ví dụ máy tính hack gì đó thì khỏi phải nói, quan trọng nhất là, anh cùng Tiền Hiểu hai người, một sáng một tối ở bên cạnh lão đại, Tiền Hiểu luôn sống trong bóng tối, rất ít khi xuất hiện, nhưng mà chỉ cần cô ấy xuất hiện, nhất định sẽ có ngời chết! Trước kia mỗi lần lão đại gặp phải đối thủ khó đối phó, thường sẽ giao cho Hiểu Hiểu xử lý!

Mà mỗi lần Hiểu Hiểu đều không làm lão đại thất vọng!

Thời gian của anh và Hiểu Hiểu đi theo lão đại cũng tương đối giống nhau, cùng là thân tín của lão đại!

Hai năm nay lão đại ít gặp phải chuyện buồn phiền, Hiểu Hiểu cũng thoải mái hơn nhiều.

Nhưng mà bởi vì Hiểu Hiểu luôn ở trong bóng tối, cho nên Trương Hân chưa từng gặp qua, cho nên Lãnh1Mạc suy đi nghĩ lại, người được chọn tiếp cận Trương Hân, vẫn xác định là Tiền Hiểu!

Đổi lại là người khác thì không có bản lĩnh dưới tình trạng không kinh động đến Trương Hân, có thể hoàn thành công việc một cách xuất sắc như vậy.

Lãnh Mạc gắn được camera, tâm trạng tốt hơn nhiều, anh vỗ vỗ vai của Tiền Hiểu, “làm tốt lắm!”

Tiền Hiểu vẻ mặt ghét bỏ mà phủi đi tay của Lãnh Mạc!

Vương Bưu đứng ở bên cạnh nhìn thấy hành động của hai người họ, nhịn không được cười phá lên.

Bởi vì Hiểu Hiểu từ nhỏ luôn huấn luyện, đặc biệt chán ghét có bất kì cơ thể tiếp xúc nào với người khác, tuy lão đại là đối tượng bọn họ phục tùng, nhưng cũng không được!

Lãnh Mạc cũng quen với Tiền Hiểu như vậy, động tác tự5nhiên thu tay về.

“Cho xe chạy!”

“Ừm, được!” Vương Bưu khởi động máy.

Ánh mắt của Lãnh Mạc luôn dán chặt vào màn hình điện thoại chưa từng rời khỏi qua, nhìn thấy Trương Hân vẫn đang ăn uống ngon lành, lông mày anh nhảy lên mấy cái!

Anh khó khăn lắm mới thuyết phục được Tô Tố, đuổi Aisa đi, sau đó sắp xếp Tiền Hiểu qua đây, mục đích chính là muốn có thể nhìn thấy nhất cử nhất động của Trương Hân, người phụ nữ này... ngoài trừ ăn vẫn là ăn!

Lãnh Mạc nhìn Trương Hân ăn xong mấy dĩa món cay Tứ Xuyên, lại ăn thêm dĩa trái cây để trên bàn mới xong chuyện!

Khóe miệng anh giật giật!

...

Mà Trương Hân đang ăn cơm ở trên lầu đã no đến căng bụng, mãn nguyện mà nằm trên sô-pha!

“Ôi... 2cảm giác ăn no, đã quá đi!”

Quả nhiên, chuyện biến phẫn nộ thành lực lượng này thật sự tồn tại đấy.

Sau khi ăn no uống đủ, tâm trạng đau lòng ban nãy lập tức bị đuổi đi!

Trương Hân bóp bóp mặt.

“Sao có cảm giác dạo này hình như mập hơn tí nhỉ!”

Cô lại bóp bóp mặt.

Hình như thật sự hơi mập chút, trên mặt có thịt rồi.

Ai!

Kệ đi kệ đi, mập thì mập đi!

Dù sao bây giờ cũng không có nhận thông báo nào cả.

...

Mà bên kia, Tô Tố trong căn hộ đang vô cùng mất bình tĩnh.

Từ sau khi tối hôm qua Lãnh Mạc gọi điện thoại cho cô, cô cứ luôn mất bình tĩnh, mãi cho đến ngày thứ hai sau khi ăn xong cơm trưa, vẫn mất bình tĩnh như cũ.

Lãnh Mạc thế mà lại biết nơi9ẩn náu của Trương Hân!

Không có nổi giận, trái lại chạy qua gọi điện thoại cho cô, thành tâm thành ý nói lần này anh thật sự đã hối cải rồi, còn nửa uy hiếp nửa hạ thấp thân phận, nói với cô sau này sẽ mang lại hạnh phúc cho Trương Hân. Khóe miệng Tô Tố co giật, nói đi nói lại, chẳng phải là vì không muốn cô can thiệp vào chuyện của hai người họ sao!

Nhưng mà Lãnh Mạc không giống như lời mà Tiêu Lăng nói, dùng thủ đoạn bạo lực đi đối phó với Trương Hân, điểm này Tô Tố vẫn cảm thấy tương đối vui vẻ.

Thật ra nếu Lãnh Mạc thật sự làm như vậy.

Với thế lực của anh, Tô Tố hoàn toàn không thể ngăn cản được.

Cho nên... suy đi nghĩ lại, cô vẫn là làm sẵn hiệp định1với Lãnh Mạc.

Cô không can thiệp vào chuyện của hai người họ, nhưng mà cô chỉ có một yêu cầu, chính là không được làm tổn thương Trương Hân!

Sự đảm bảo của Lãnh Mạc cô vốn dĩ còn có chút không tin tưởng, nhưng Tiêu Lăng nói với cô, “Lãnh Mạc ấy à, nói một chính là một, nói hối cải chính là thật lòng hối cải, anh thấy Trương Hân đối với Lãnh Mạc không phải không có tình cảm, chúng ta đừng ngăn cản nữa, cho bọn họ một cơ hội, nếu như lần này Lãnh Mạc không biết hối cải nữa, anh sẽ nghĩ cách khiến cậu ta buông tay, hoặc là giúp Trương Hân thoát khỏi bàn tay quỷ dữ của cậu ta. Đương nhiên, nếu như hai người họ có thể hạnh phúc, vậy thì là chuyện không thể tốt hơn được nữa.”

Tô Tố nghĩ một hồi, cuối cùng cũng đồng ý.

Bởi vì bây giờ không còn cách nào khác, nếu Lãnh Mạc thật sự dùng phương pháp cứng rắn, cô và Trương Hân đều là con gái yếu đuối, vốn dĩ không thể ngăn cản được.

Cũng giống như Tiêu Lăng nói vậy, cho thêm một lần cơ hội nữa, nếu như vẫn không được, Tiêu Lăng dùng năng lực của mình để giúp đỡ Trương Hân, như vậy Trương Hân mới có thể thoát khỏi sự khống chế của Lãnh Mạc.

Vậy cứ quyết định như vậy đi!

Tô Tố không nhịn được đảo mắt, tòa nhà chung cư ba phòng, Tiêu Lăng ngồi trên sô-pha xem tài liệu, hai đứa nhỏ đang ngoan ngoãn ngồi học bài ở một góc trên bàn trà.

Tô Tố không nhịn được thở dài một hơi!

Nói là xem tài liệu, nhưng thời gian đã trôi qua lâu như vậy rồi, cả một trang giấy trên tài liệu cũng chưa lật qua, đây được xem là công việc gì chứ!

“Tiêu Lăng?”

Ánh mắt Tiêu Lăng rời rạc, hoàn toàn không nghe thấy giọng của Tô Tố, trái lại hai nhóc con đó lại nghe được, ngẩn đầu nghi hoặc nhìn Tô Tố, Tô Tố nói nhép trong miệng với hai nhóc con, hai nhóc con lập tức hiểu chuyện tự mình đi về phòng.

Tiêu Lăng vẫn không có phản ứng.

Tô Tố không kềm được đẩy đẩy vai của anh, lại gọi thêm một tiếng, “Tiêu Lăng?”

“Hửm?”

Tiêu Lăng bỗng hoàn hồn, ánh mắt từ mơ màng biến thành nghi hoặc, cuối cùng đôi mắt anh cũng có lại tiêu cự, “sao vậy?”

Trong lòng Tô Tố có chút khó chịu!

Ông nội đã qua đời bốn ngày rồi, ban đầu Tiêu Lăng không ăn không uống, bây giờ tình trạng đỡ hơn một tí, nhưng vẫn luôn rất dễ dàng phân tâm, thường xuyên đang làm việc đột nhiên ngây người ra, có lúc đang nhìn đồ, cũng sẽ giống như lúc nãy, đôi mắt đột nhiên mất đi tiêu cự.

Tô Tố thở dài một hơi!

Cô biết, sự qua đời của ông nội có đả kích rất lớn đối với Tiêu Lăng, mà anh... tạm thời còn chưa thoát ra khỏi!

Mỗi lần nhìn thấy Tiêu Lăng giả vờ như không có chuyện gì xảy ra, bộ dạng không muốn cô lo lắng, trong lòng Tô Tố liền vô cùng khó chịu.

“Tiêu Lăng, ngày mai có thể dành thời gian cho em không?”

“Có chuyện gì sao?”

“Ừm!” Tô Tố gật đầu, “em muốn dẫn anh đến một nơi.”

“Được!”

Tô Tố không làm phiền Tiêu Lăng nữa, cô bắt đầu gọi điện thoại cho từng người, chuẩn bị ngày mai đưa hai đứa nhỏ đến nhà ai đó một ngày!

Người đầu tiên là gọi cho Tiêu Khả, nhưng điện thoại của Tiêu Khả không ai bắt máy.

Tô Tố lại gọi cho Tiểu Hy, “hả? Đừng tới đừng tới, Tố Tố à, tớ và Tôn Nguyên đang cãi nhau dữ dội, không khí trong nhà không thích hợp trẻ em ở đó, Mộ Bạch sư huynh không phải về rồi sao? Mộ Bạch sư huynh lại là ba nuôi của hai đứa nhỏ, hay là cậu để bọn nhỏ ở nhà anh ấy một ngày đi.”

Mộ Bạch?

Cúp điện thoại, Tô Tố nghĩ một hồi, người cô quen biết vốn dĩ đã ít, ba năm không ở trong nước, bây giờ người quen thuộc lại càng ít hơn.

Nghĩ một hồi, cô vẫn vào danh bạ tìm số điện thoại của Mộ Bạch ra.

“Cũng không biết ba năm nay anh ấy có đổi số không...”

Tô Tố do dự một hồi, liền nhấn vào phím gọi!
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.