Nếu như biết Tiêu Lăng quay về sớm như thế này, cô khẳng định không hẹn Tiêu Diệp Lạc ở nhà!
Cô thừa nhận bản thân ích kỷ, nhưng ai cũng không muốn chồng của mình gặp mặt bạn gái cũ phải không! Với cả người bạn gái cũ đối với chồng của bản thân vẫn còn dưới tình trạng có ý đồ xấu!
“Chuyện bên Lãnh Mạc nói xong rồi anh liền trở về”
Tiêu Lăng mở cửa, giây phút nhìn thấy Tiêu Diệp Lạc, cặp mày của anh phút chốc cau có lại
Dường như có ý thức vậy, anh lập tức xông đến trước mặt Tô Tố, ánh mắt trầm sâu nhìn thẳng cô, cảnh giác hỏi, “cô đến làm cái gì?”
Ha ha...
Cô một người con gái yếu đuối, chẳng lẽ cô sẽ làm hại Tô Tố chắc!
Trong lòng Tiêu Diệp Lạc như tro tàn!
Cô cúi mắt xuống, nói với bản thân, là lúc phải buông bỏ rồi!
Rất nhanh, cô ngẩng mặt cười lên, có chút băn khoăn nói, “Tiêu Lăng ca ca, em chỉ là đến nói lời xin lỗi chuyện cũ với chị dâu thôi, anh... không cần phải phòng em như thế!”
Tiêu Lăng không thể không phòng!
Ba năm trước, chính là bởi vì anh không có phòng bị, vì vậy mới có bao nhiêu chuyện phát sinh khiến người đau lòng!
“Tiêu Diệp Lạc, cô và Tô Tố chắc không có chuyện cũ gì để nói, còn với xin lỗi... cô ấy cũng không cần thiết! cô về sau chỉ cần quản tốt quay phim của cô, sống tốt cuộc sống của bản thân cô, chuyện của hai người chúng tôi thì không cần đến cô phải bận tâm nữa, bản thân chúng tôi sẽ biết xử lý tốt”
Đây là... muốn cô rời xa cuộc sống của họ mà!
Tiêu Diệp Lạc cười đau khổ, cô nhìn Tô Tố một cái, lại nhìn Tiêu Lăng ca ca một cái, Tiêu Lăng ca ca toàn cơ thể đều bảo vệ Tô Tố ở sau lưng, dường như cô là một con ma quỷ, chỉ cần bọn họ không phòng bị cô sẽ xông lên đối phó Tô Tố
Trong lòng Tiêu Diệp Lạc khó chịu vô cùng!
Cô có chút hối hận!
Ba năm trước, nếu như cô ấy liên tục không quay trở lại, nếu như không có nhiều chuyện linh tinh như thế, cũng có thể cô và Tiêu Lăng ca ca sẽ không đi đến bước này
Tiêu Diệp Lạc cúi mặt, từ trên sopha tóm lấy túi xách, “lời em muốn nói với chị dâu đều đa nói xong hết rồi, bây giờ em cũng không sao rồi, em... đi đây!”
Hai người đều không nói ra lời giữ chân
Nụ cười của Tiêu Diệp Lạc càng khổ hơn!
Cô đi đến khu vực hành lang, đội lại mũ và đeo khẩu trang lên, thay lại đôi giày của bản thân, trong ánh mắt của cô có chút lấp lánh của nước mắt, nhìn về phía đứng cùng nhau của hai người họ, khoang mắt đã đỏ lại thêm đỏ, cô nỗ lực khống chế kìm nén xuống, “chúc phúc hai người!”
“Chúng tôi sẽ hạnh phúc!”
Vì vậy không cần đến cô chúc phúc đước chứ!
Tiêu Diệp Lạc bị hố một câu cũng không nói ra được, cô mở cánh cửa, sau cùng ngoảnh lại nhìn Tiêu Lăng, “Tiêu Lăng ca ca, em, thạt sự đi rồi...”
“Tạm biệt!”
Nước mắt của Tiêu Diệp Lạc phút chốc rơi xuống, cô mở cánh cửa nhà, không còn do dự nữa, đóng lại cánh cửa lớn bước nhanh rời đi
...
Không khí trong nhà có một phút đóng băng
Đợi sau khi bóng hình của Tiêu Diệp Lạc biến mất, Tiêu Lăng mới quay người lại cau mày nhìn Tô Tố
“Sao, sao vậy?”
“Em nói sao rồi!” Tiêu Lăng quay đi, đánh mạnh hai cái lên mông của Tô Tố
“Oa oa, anh làm gì vậy!”
Tô Tố ôm lấy mông ánh mắt tức giận!
“Em còn dám hỏi anh! Tô Tố, em bây giờ gan càng ngày càng lớn rồi, người gì cũng tùy tiện dẫn vào trong nhà, chẳng may Tiêu Diệp Lạc có ý đồ xấu với em, em nói em vừa bị thương, cô ta muốn làm gì bất lợi với em thì sao!”
“Làm sao có thể, Tiêu Diệp Lạc đâu có phải là Đường Sảng!”
Nhắc đến Đường Sảng, trên mặt Tiêu Lăng có phút chốc không tự nhiên, anh xoa xoa mũi, áy náy không được, “chúng mình có thể không nhắc chuyện cũ không?”
“Em nói vốn dĩ là sự thật, Tiêu Diệp Lạc... cô ấy tuy rằng thích anh, nhưng không có đến mức độ biến thái, hôm trước em bị người bắt cóc, thức tế có hoài nghi cô ấy, nhưng rất nhanh loại bỏ suy nghĩ này, trong lòng của Tiêu Diệp Lạc... thực chất em còn hiểu được, vả lại chuyện của ba năm trước cũng không phải hoàn toàn là lỗi của cô ấy...”
Dẫu sao cũng là do Tiêu mẫu đẩy ngã cô, khiến con của cô bị mất!
Lúc đó Tiêu Diệp Lạc còn biết đưa cô đến bệnh viện, mà không phải nhân cơ hội kéo dài thời gian giết chết cô, đây thực tế đã nói rõ Tiêu Diệp Lạc không phải là người phụ nữ tâm địa thâm hiểm
Hành vi của cô ấy cùng lắm chỉ là... ích kỷ!
Nhưng, trên mặt tình cảm ai không ích kỷ!
Vì thế, Tô Tố tuy rằng đặc biết ghét cô ta, nhưng nghĩ đến một vài chuyện Tiêu Diệp Lạc làm, cô cũng không có làm chuyện không có tính người, cùng lắm chính là bị tình yêu mê hoặc đôi mắt mà thôi
Đây cũng là tại sao mỗi lần Tiêu Diệp Lạc hẹn cô, nguyên nhân cô đều sẽ đi đến cuộc hẹn
Tiêu Lăng nói không lại được cô, “được được được, em đều là đúng hết!”
“Đó là đương nhiên!”
Tô Tố dịch chuyển đến bên ghế sopha, ngồi trên ghế, Tiêu Lăng thấy vậy cũng làm theo, anh ôm Tô Tố vào trong lòng, giống như đối đãi với trẻ sơ sinh ôm lấy cổ của cô, cố gắng không động vào bả vai bị thương của cô
Tô Tố đưa tay phải quàng qua cổ anh, “nào, nói xem, Lãnh Mạc gọi anh qua có phải phát hiện điều gì không?”
Ánh mắt Tiêu Lăng lóe lên nhẹ nhàng, “không có, cậu ta chỉ là trong lòng không vui, muốn anh đi cùng cậu ta tụ tập!”
“Anh ta không vui, anh ta có cái gì không vui hả!” Tô Tố hứ lạnh lùng!
Tiêu Lăng áy náy, “Tô Tố, lần này cứu em trở về, Lãnh Mạc cũng bỏ ra rất nhiều sức”
“Vậy cũng không thay đổi được anh ta thực sự là tên đàn ông tồi tệ!”
Tô Tố đối với Lãnh Mạc thành thực là không thể yêu quý được, cho dù Lãnh Mạc cứu cô cũng như vậy!
Cô cắn chặt răng!
Đợi đến khi vết thương trên người cô khỏi kha khá rồi, cô nhất định sẽ đi xem Trương Hân!
Lần trước gặp Trương Hân, cảm thấy khí sắc của cô khá ổn, nhưng những điều này chỉ là vẻ bề ngoài, dù là ai đi chăng nữa bị người đàn ông mình yêu hết lòng phản bội rồi, trong long đều sẽ không dễ chịu gì!
Vết thương trên người dễ dàng lành miệng
Trong tim thì rất khó!
Tiêu Lăng nhịn không được nói đỡ thay Lãnh Mạc, “thực tế con người của Lãnh Mạc khá nghĩa khí, không có xấu xa như em nói...”
Tô Tố lạnh lùng hứ một tiếng, nheo mắt nhìn Tiêu Lăng, “anh tích cực nói giúp cho tên tồi tệ đó, có phải là bởi vì về sau ngoài tình rồi cũng sẽ có người nói giúp anh hả!”
Tiêu Lăng gấp gáp ngậm miệng lại!
Thôi vậy, anh quên mất một chuyện!
Phụ nữ ghét nhất chính là đàn ông ngoại tình!
Lãnh Mạc à Lãnh Mạc, câu đừng trách tớ không nói giúp cậu, đều là cậu tự tạo nghiệp chướng à!
Lãnh Mạc phút chốc nhìn về phía Trương Hân ngồi trên ghế sopha trong phòng khách, nếu như thay vì trước đây, anh hắc hơi cô ấy khẳng định là người đầu tiên quan tâm, nhưng bây giờ, cô ấy đến lông mày chũng không động một chút nào, cả người cô ấy giồng như một con mèo nhỏ, ôm lấy đôi chân dựa trên chiếc ghế sopha, ánh mắt thất thần không biết đang nghĩ cái gì
Lãnh Mạc có chút khó chịu!
Anh vứt bỏ giấy tờ trên tay, bước lớn đi đến bên Trương Hân
Trương Hân cảm nhận được tảng bóng mờ phía trước, ngẩng đầu lên nhìn anh ta một cái, rồi lại quay mắt đi
“Trương Hân, em nói cho tôi, em rốt cuộc muốn thế nào! em thấy chuyện ngoại tình như thế không thể tha thứ sao?”
“...”
“Nói!”
“...”
Muốn cô nói cái gì, dù sao thì hai người ba quan điểm không đồng nhất, cho dù có tranh cãi, cũng sẽ không có bất kỳ kết luận nào!
Trương Hân nhắm mắt lại, từ chối nhìn thấy Lãnh Mạc
Lãnh Mạc càng thêm khó chịu, anh nhớ đến lời của bác sĩ, khó chịu như thế này không phải là biện pháp, anh có ý kiến, “sắp đến nghỉ hè rồi, trời cũng nóng rồi, anh đưa em đi cửa hàng mua thêm mấy bộ quần áo?”
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]