Ngoài trừ lý do anh không phải con ruột, anh không nghĩ ra lý do nào khác.
Vốn dĩ Tiêu Lăng chỉ là hỏi trong lúc tức giận, nhưng anh phát hiện, sau khi anh nói xong câu nào, phòng khách lập tức im lặng như tờ.
1 giây!
2 giây!
1 phút!
5 phút trôi qua, mọi người đều không có ý định nói chuyện.
Trong tim Tiêu Lăng “lộp bộp 1 tiếng”, không lẽ anh đoán đúng rồi!
Ánh mắt anh nhìn chằm chằm vào Tiêu Quốc Cường và mẹ Tiêu, rồi nhìn sang ông nội và vợ chồng Tiêu Quốc Chinh, chỉ thấy ánh mắt họ trốn tránh, tim anh như nhảy lên, lần nữa nhìn mẹ Tiêu.
“Hôm nay không biết vì lý do nào, mẹ, con chỉ hy vọng mẹ đừng nói dối con!”
Miệng mẹ Tiêu động đậy, “Mẹ...”
“Mày im miệng!” Lão gia nạt nộ mẹ Tiêu, “Không được nói bậy!” Vừa nói xong quay đầu nhìn Tiêu Lăng, “Mày nghĩ bậy cái gì, mẹ mày chỉ là thương Diệp Tiêu quá nên mới làm vậy, làm sao có thể không phải mẹ ruột của mày được!”
“Ông nội, con không phải con nít 3 tuổi, từ mấy năm trước con đã nghi ngờ, chỉ là con không muốn điều tra... nhưng bây giờ con không muốn lừa dối bản thân nữa, trên thế giới không có người mẹ nào đối xử với con của mình như mẹ của con.”
Ông bị nói đến cứng họng.
Tiêu Lăng lần nữa nhìn mẹ Tiêu, “Cho nên, mẹ, hãy nói con nghe sự thật!”
“Được, nếu con muốn biết, vậy mẹ nói con biết!”
Nghe mẹ Tiêu nói vậy, Tiêu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lay-phai-boss-kieu-ngao/3160421/chuong-455.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.