Tiêu Lăng đã sớm kéo tay Tô Tố đi thật xa.
Tô Tố căn bản không nghĩ rằng Tiêu Lăng có thể làm những hành động này, ngạc nhiên đến nổi trợn mắt đơ người ra, vẫn không kịp phản ứng gì, thì đã bị Tiêu Lăng kéo đi rồi, hai người tay trong tay cùng nhau chạy liên tiếp trên hai con đường.
“A... Tiêu Lăng, em không được rồi”
“Bà Tiêu à, em nên rèn luyện đi, mới chạy có vài bước thôi, mà đã mệt như vậy rồi, khó trách khi ở trên giường...”
“Tiêu Lăng anh im miệng đi”
Tô Tố hai má đỏ bừng lên, trừng mắt nhìn Tiêu Lăng.
Người này sao chuyện gì cũng dám nói thế nhỉ
Chúng ta vẫn đang trên đường lớn đấy
Tiêu Lăng nhúng mày một cái, “Em nghĩ đi đâu vậy, anh nói là khó trách là mỗi sáng sau khi thức dậy em đều than rằng eo nhức lưng mỏi. Tô Tố, hãy nói cho anh nghe lúc nãy em nghĩ đến chuyện gì vậy, hử?”
“Tiêu Lăng cái đồ khốn kiếp mà”
“uhm, anh là đồ khốn kiếp.”
“...”
Tô Tố có cảm giác như muốn đấm một quyền vào lớp bông vải vậy.
Cô thở dài, cái bụng đói meo bắt đầu kêu”rột”, Tô Tố ôm bụng lại, đói đến đau bao tử rồi.
“Hãy mau ăn đi, vẫn còn nóng lắm đấy.”
Tô Tố không còn quan tâm đến cái bánh bao đã được giật từ người khác nữa, một tay cầm bánh bao, một tay cầm sữa đậu nành, vừa ăn vừa uống, quay đầu sang nhìn Tiêu Lăng chưa chịu ăn, cô đem chiếc bánh bao
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lay-phai-boss-kieu-ngao/3160378/chuong-434.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.