“Không phải là hình như đúng thế, mà vốn dĩ là vậy” Tiêu Lăng nỗ lực thuyết phục cô bé, “đến lúc đó có người chạy theo sau đít con, gọi con “chị chị” đợi em trai em gái lớn hơn một chút, con còn có thể hướng dẫn bài tập cho các em, đến lúc đó các em học không được con còn có thể mắng các em ngốc quá, giống như anh trai con đối với con vậy”
Tiểu Thất càng nghe mắt càng sáng
Trong cuộc sống nhỏ bé của cô bé luyến tiếc lớn nhất chính là trí thức không sánh bằng anh trai, vì vậy mỗi lần khi bị anh trai dạy bảo bài tập đều đặc biệt uất ức
Nhưng anh trai cái gì cũng không nói, chỉ dùng ánh mắt khinh khỉnh với cô bé, hại cô bé mỗi lần đều muốn tìm ở chuột trốn vào
Ái...
Cuộc sống à...
Nếu như có thể có em trai em gái để cô bé giày1vò như thế... Tiểu Thất vuốt vuốt cằm, giống như cũng là một chuyện không tồi à
“Daddy mami phải bảo đảm, không cần biết là có em trai hay em gái, tuyệt đối không thể có nhỏ mà không muốn lớn được, nếu không thì... hứ hứ, con và anh trai cùng nhau bỏ nhà ra đi”
“Yên tâm đi, con và Cảnh Thụy là khúc ruột đầu của daddy mami, làm sao lại không muốn các con được”
Cô bé “châng châng châng” từ trên người Tiêu Lăng tụt xuống, hai tay chống nạnh, ngẩng cao cằm, vô cùng tự hào, “vậy còn tạm được”
Tiêu Lăng và Tô Tố bỗng dưng dở khóc dở cười
Tiêu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lay-phai-boss-kieu-ngao/3160346/chuong-418.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.