Bạch Linh ánh mắt sắc bén nhìn cụ già đó.
“Ông cũng biết Tô Tố?”
“Những điều tôi biết e rằng còn nhiều hơn cô tưởng tượng, cô vì Mạc Tầm đó, hạ độc thủ với chị gái ruột và cháu trai ruột của mình, điểm này tôi vô cùng thích, đủ độc ác.”
Mà ông, chính là cần một người thừa kế lòng dạ độc ác và dứt khoát.
Vừa đúng lúc
Bạch Linh đã không còn biểu cảm bất ngờ nữa, rất rõ ràng, cụ già này bảo cô qua đây, không phải là vì bù đắp sự thiếu thốn niềm vui thú của gia đình, cái gọi là cháu gái ruột, cũng phải xây dựng dựa trên cơ sở cô có nghe lời ông ta hay không.
Con người này của cô giỏi nhất là đoán ý qua lời nói và sắc mặt.
Vì vậy, cô không chút do dự mà gật đầu, “tôi đồng ý làm người kế thừa của ông, nhưng mà, tôi có điều muốn hỏi, cũng có điều kiện.”
“Nói”
Bạch Linh nhìn kĩ cụ già, cô phát hiện, trên người cô và cụ già thật sự1có điểm giống nhau, cô nhếch môi lên nhìn cụ già, “Tô Tố cũng là cháu gái ruột của ông, tại sao không ngăn cản tôi hại cô ta?”
Cụ già hừ nhẹ một tiếng, “cá lớn nuốt cá bé, bản thân cô ta đấu không lại cô, chết rồi cũng không đáng được người ta thương hại”
Quả nhiên...
Sắc mặt Bạch Linh hơi lạnh mà nhìn cụ già.
Cụ già đột nhiên cười lên, “đừng đoán nữa, tôi chỉ là nhắm trúng cái lòng dạ độc ác của cô, nên mới chọn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lay-phai-boss-kieu-ngao/3160341/chuong-415.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.