Chương trước
Chương sau
Bạch Linh nhìn mấy người đàn ông đang tới gần, lần này thật sự sợ hãi.

Cô biết.

Nếu cô thật sự bị những người đàn ông này cường bạo, còn bị quay video, vậy cô và Mạc Tầm sẽ không còn cơ hội để quay lại bên nhau nữa.

Tuy Mạc Tầm không cần cô.

Nhưng trong lòng cô vẫn ôm chút hy vọng không có thật, nghĩ rằng anh chỉ nhất thời tức giận, sau khi bình tĩnh lại rồi, sẽ nghĩ đến tình cảm 7 năm của bọn họ, sẽ nghĩ đến điểm tốt của cô, nhưng nếu cô xảy ra chuyện này, không cần biết là tự nguyện hay bị ép buộc, với tính cách của Mạc Tầm, sẽ không bao giờ quay lại với cô.

Bạch Linh kháng cự lùi lại, “Các người không thể như vậy, các người không thể.”

“Không thể?” Mạc Oanh Oanh cười lạnh, “Bạch Linh, ban đầu lúc đối xử với tôi sao cô không nghĩ vậy, tại sao không nghĩ cô làm như vậy sẽ làm tổn hại đến tôi, bây giờ biết sợ rồi? Ha... tôi nói cô biết, tôi sẽ lấy thủ đoạn mà cô đối phó với tôi hoàn trả lại cho cô, sau khi những người này cưỡng bức cô xong, tôi sẽ đăng video lên mạng, đến lúc đó mọi người sẽ nhìn thấy con người thật của cô, coi đến lúc đó có ai đồng tình với cô hay không.”

“Mạc Oanh Oanh, cô là đồ ngu, nếu cô làm như vậy, cô tin tôi đi, người đầu tiên không tha cho cô chính là Mạc Tầm.”

“Xì...” Mạc Oanh Oanh tiếp tục cười lạnh, “Bạch Linh, cô nghĩ cô là Bạch Linh của trước đây sao, anh tôi đã nói rõ là không cần cô nữa, cô nghĩ anh sẽ ra mặt trả thù cho cô? Đừng nói chuyện cười nữa, bây giờ cô nói gì cũng vô dụng, tôi nhất định không tha cho cô.” Mạc Oanh Oanh nhìn mấy người đàn ông, “Các người còn đứng đó làm gì, không nhanh lên, không thấy máy quay bổn tiểu thư cũng chuẩn bị xong rồi sao.”

“Mạc Oanh Oanh, uhm...”

Bạch Linh còn muốn nói thêm, nhưng những người đàn ông này không cho cô cơ hội, cô vẫn chưa nói xong, đã bị người bịt miệng lại, tiếp theo đó, hai tay và chân đều bị người ta cầm chặt, Bạch Linh mở to mắt, liều mạng phản kháng.

“Đừng phí công vô ích, để có thể thỏa mãn cô, tôi đặc biệt tìm mấy người đàn ông cường tráng, thân thể cô nhỏ bé như vậy, làm sao phản kháng nổi.” Mạc Oanh Oanh cười châm biếm, “Được rồi được rồi, các người nhanh lên, bổn tiểu thư đang đợi quay phim đây.”

“Được rồi.”

Mấy người đàn ông cười nham hiểm cởi quần áo ra.

Bạch Linh sợ hãi mở to mắt.

Cô hung hăng cắn tay người đàn ông, bị đau người đàn ông đẩy Bạch Linh ra, Bạch Linh nhân cơ hội kêu lớn, “Mạc Oanh Oanh, cô làm vậy anh cô nhất định sẽ không tha cho cô, bây giờ Mạc thị... uhm...”

Bây giờ tập đoàn Mạc thị vì chuyện của Tô Tố mà đang đứng đầu ngọn sóng, nếu cô có chuyện gì nữa, tập đoàn Mạc thị chắc chắn sẽ bị tổn thất nặng.

Cũng như vậy, lần này cũng chưa nói xong, miệng cô lần nữa bị người khác bịt lại.

“Cô bớt lừa gạt tôi, sau này tôi sẽ không tin bất kỳ lời nào của cô, cô lừa tôi lừa đến tôi thảm như vậy, tôi mà tin cô nữa thì tôi là con heo.” Mạc Oanh Oanh hừ lạnh 1 tiếng, “Các ngươi nhanh lên.”

Mấy người đàn ông đã trần truồng, cười gian hì hì đi đến trước mặt Bạch Linh.

“Uhm...” Buông tôi ra.

Bạch Linh liều mạng động đậy cơ thể, 1 trong số những người đàn ông thấy cô không ngoan ngoãn, đập lên đầu cô 1 cái, đau đến đầu Bạch Linh lập tức trống rỗng, “Tiểu tiện nhân, còn dám phản kháng, còn động nữa đợi chút nữa lão tử làm chết mày.”

Trước mắt Bạch Linh đen tối, không đợi cô tỉnh táo lại, cô đã nghe “Xoẹt...” 1 tiếng, lập tức cảm thấy thân thể mình lạnh lẽo, quần ngủ đã bị xé nát rơi xuống đất.

Tim của Bạch Linh ngày càng lạnh lẽo.

Những người đàn ông không do dự nữa, đối với Bạch Linh triển khai hành động tiến công mạnh mẽ.

...

1 tiếng sau.

Cả người Bạch Linh như 1 con búp bê vải rách nát nằm trên ** lớn, bây giờ trên ** lớn đã hoàn toàn lộn xộn, cái chăn vốn gọn gàng giờ đã bị bung ra, phía trên đầy những vết bẩn, toàn thân Bạch Linh đều là dấu xanh tím, hai mắt vô hồn nằm đó, giống như là chết vậy.

Mạc Oanh Oanh hài lòng bấm lưu, “Được rồi được rồi, các người quá lời rồi, cần rời đi thì nhanh chóng rời đi.”

Có người vẫn do dự không nỡ đi, nói, “Mùi vị của người phụ nữ này cũng không tệ.”

Người phụ nữ của Mạc Tầm đó.

Nghĩ vậy lại cảm thấy toàn thân nóng lên.

Mạc Oanh Oanh lấy chân đá 1 chân, “Được rồi, nhanh chóng rời đi, tôi còn phải sửa clip cho tốt rồi đăng lên mạng nữa.”

Người đàn ông lúc nãy không dám cãi lời, lưu luyến nhìn Bạch Linh 1 cái, mặc quần áo rời đi.

Mạc Oanh Oanh đi đến trước mặt Bạch Linh, đưa tay bóp mặt cô, “Bạch Linh, dựa theo tác phong làm việc của tôi, tôi hại cô thành như vậy, tôi không lấy mạng cô đã là nể mặt anh tôi rồi, hôm nay chúng ta coi như không ai nợ ai, sau này nếu để tôi biết cô còn làm bậy gì nữa, thì đừng trách tôi ra tay độc ác.”

Bạch Linh nhắm mắt lại mặt như người chết, dường như căn bản không nghe Mạc Oanh Oanh nói gì.

Mạc Oanh Oanh hừ lạnh 1 tiếng, lười nhìn cô ta thêm lần nữa, nếu không phải sợ làm chết Bạch Linh thì anh cô sẽ tính sổ với cô, thì nhất định sẽ không để Bạch Linh sống tiêu dao như vậy.

Quá dễ dàng cho cô ta rồi.

...

Mạc Oanh Oanh vừa mới đi, bên Lãnh Mạc nhận được tin đầu tiên từ Vương Bưu.

Nghe chuyện xảy ra từ đầu đến cuối, Lãnh Mạc lông mày khẽ nhếch, ánh mắt sắc bén hiện lên 1 tia bình thản.

Vương Bưu nhỏ tiếng cảm thán, “Tôi cảm thấy tên Mạc Tầm này còn nhẫn tâm hơn Bạch Linh, tình cảm 7 năm vậy mà chỉ cần 1 bộ dữ liệu, đem tất cả chuyện Bạch Linh làm cho anh đều phủ định hết, hì, quả thật là người 1 nhà thì giống nhau, cả gia đình họ đều là cực phẩm. Đại ca, bây giờ chúng ta làm gì Bạch Linh đây.”

“Trước mắt đợi đã.”

Lãnh Mạc nhấc ngón tay, gõ nhẹ lên bàn trả, thản nhiên nói, “Bây giờ chắc Bạch Linh cực kì hận người nhà Mạc Tầm, ha... cũng không biết Mạc Tầm là niệm tình cũ hay là ngu... người ngủ bên gối 7 năm, cậu ta nghĩ là Bạch Linh sẽ cam chịu rời đi sao?”

“Đại ca, ý của anh là?”

“Hai người họ sống chung 7 năm, bất kể Bạch Linh có yêu Mạc Tầm đến đâu, với tính cách luôn cảm thấy không có cảm giác an toàn của cô ta, cậu nghĩ cô ta sẽ không làm gì sao? Người thân nhất chính là người ngủ chung gối, chính vì vậy, nếu bị phản bội, bị chính người chung gối phản bội mới làm người khác dễ dàng kích động nhất. Trong tay Bạch Linh nhất định có bí mật gì của Mạc gia mà chúng ta không biết” Lãnh Mạc bình tĩnh căn dặn “Tạm thời kêu vài thủ hạ đi theo cô ta, đừng để bị phát hiện, nếu tôi đoán không sai, vài ngày nữa Bạch Linh sẽ phản kích, để bọn họ tự tàn sát lẫn nhau xong, rồi tìm cơ hội thích hợp hơn sau này.“

Lãnh Mạc để tay lên cổ làm động tác như giết người.

Vương Bưu lập tức hiểu rõ, lập tức gật đầu, “Đại ca, em biết phải làm gì rồi.”

Không hổ là đại ca, tâm tư sâu hơn chúng ta nhiều.

Lãnh Mạc hừ lạnh 1 tiếng.

Lần tai nạn xe này tuy Bạch Linh là chủ mưu, nhưng nói tới cùng, Mạc Tầm cũng không thể thoát tội, mà anh, tuyệt đối không tha cho bất cứ ai làm hại Trương Hân.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.