Mạc Tầm vẫn chưa nói gì, Mạc Oanh Oanh đã nhịn không được.
“Người phụ nữ này cô còn có mặt mũi để nói sao, sao anh tôi không thể đối với cô như vậy, anh ấy là anh ruột của tôi, cô đối với tôi như vậy, cô cảm thấy anh tôi sẽ yêu thương cô như trước đây sao? Đúng là anh tôi có phụ nữ bên ngoài đó, vậy thì đã sao, tức chết cô tức chết cô, từ hôm nay nhà chúng tôi sẽ không có chút quan hệ gì với cô, anh tôi sẽ không tiếp tục mối quan hệ với cô nữa, cuộc sống riêng của anh ấy, anh muốn thế nào thì thế nấy, liên quan đến cô sao.”
Bạch Linh chậm rãi di chuyển ánh nhìn, ánh mắt lạnh lẽo nhìn Mạc Oanh Oanh.
Mạc Oanh Oanh lần đầu thấy Bạch Linh như vậy, bị dọa 1 phen, sau lưng chảy mồ hôi lạnh, ánh mắt lúc nãy Bạch Linh nhìn cô... khiến cô có có ảo giác như bị con rắn độc nhìn chằm chằm vào mình, chỉ đợi thời gian chín muồi sẽ nhào lên cắn cô.
Mạc Oanh Oanh sợ hãi lùi 1 bước.
“Cô, cô đừng nhìn tôi như vậy, tôi, tôi nói cho cô biết, bây giờ cô đang phạm tội, chúng tôi lúc nào cũng có thể đưa cô lên đồn cảnh sát, cô, nhanh chóng nhắm mắt lại, không được nhìn tôi như vậy.”
Bạch Linh quay đi, nhìn Mạc Tầm.
Người khác nói gì làm gì cô không quan tâm, cô chỉ quan tâm Mạc Tầm mà thôi, cũng quan tâm đến suy nghĩ và hành động của anh.
“Tầm...”
“Đừng gọi tên tôi, tôi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lay-phai-boss-kieu-ngao/3160302/chuong-396.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.