Lúc 10 giờ Cảnh Thụy và Tiểu Thất bắt đầu buồn ngủ
Mộ Bạch nhìn trong ánh mắt của hai đứa nhỏ đã phân tán, ngồi trên sopha cái đầu nhỏ bé gật gà gật gù, giống như bất cứ lúc nào cũng có thể ngủ, vừa buồn cười vừa thấy thương, anh ý chủ động đề xuất giải tán bữa tiệc, “được rồi, cơm cũng ăn xong rồi, cũng đến lúc về nghỉ ngơi rồi, hai đứa ngày mai còn phải đi học.”
“Hai đứa này...” Tô Tố từ trong tay Mộ Bạch bế Tiểu Thất đã ngủ say lên, Tiểu Thất được Mộ Bạch bế ngửa ra, cái miệng nhỏ mở hé ra để không bị quá nóng, mép miệng còn chảy cả nước miếng, làm một góc áo của Mộ Bạch toàn bộ là nước miếng, một tảng ướt át. Tô Tố nhìn Mộ Bạch ái ngại.
Mộ Bạch sớm đã cảm nhận được cô bé đang chảy nước miếng, Mộ Bạch thực ra bản thân có chút tính sạch sẽ, nhưng anh phát hiện anh một chút cũng không để ý đến nước miếng của Tiểu Thất, tiện tay từ trên1bàn ăn anh rút hai tờ giấy lau đi vết bẩn, lắc đầu với Tô Tố, hạ giọng nói nhẹ nhàng: “không có việc gì cả, mau về đi, đừng để bọn trẻ bị cảm.”
“Ừ”, Tô Tố cởi áo khoác trên người bao lên người cô bé, còn một bên Tiêu Lăng cũng bế Cảnh Thụy lên, Cảnh Thụy đã buồn ngủ đến mức không thể mở được mắt, Tiểu Lăng bế cậu bé lên, cậu bé hiếm khi mà không có phản kháng.
Mấy người ở cửa chào tạm biệt, “Mộ Bạch, ngày mai anh bay chuyến lúc mấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lay-phai-boss-kieu-ngao/3160197/chuong-344.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.