Hạt gỗ rất to, to gần bằng ngón tay cái.
Tô Tố bẻ đôi hạt gỗ ra, thì nhìn thấy bên trong là 1 tờ giấy, tờ giấy rất nhỏ, tờ giấy dính sát bên hông của cái lỗ, nếu không xem kĩ thì hoàn toàn không thấy, hạt gỗ đã bị vỡ ra, rất dễ bẻ làm đôi, quả nhiên bên trong cất giữ 1 tờ giấy nhỏ.
Tô Tố hoàn toàn bị chấn động.
“Mẹ... trên tờ giấy ghi gì vậy.” Cảnh Thụy ánh mắt sắc bén nhắc nhở.
Tô Tố mở ra xem, quả nhiên nhìn thấy trên đó viết vài chữ bằng bút lông kim: Dưới cây sung trước cửa biệt thự, có 1 cái thùng.
Tim Tô Tố đập “thình thịch”.
Mấy ngày nay cô vẫn luôn nghĩ mẹ để lại chìa khoá cho cô làm gì, nhưng dù cô nghĩ nát óc cũng nghĩ không ra, khi mẹ mất cô còn rất nhỏ, đến âm thanh cách cười hình dáng cô cũng không nhớ, đừng nói đến tác dụng của cái chìa khoá nhỏ này.
Nhưng cô càng hiểu rõ, mẹ không thể vô cớ để lại chìa khoá cho1cô, nếu đã để lại, thì chắc chắn có nguyên nhân nào đó mà cô không biết.
Bây giờ, câu đố này đã được giải.
Tô Tố cầm chặt chìa khóa, ngón tay bắt đầu run rẩy. Cô bắt đầu bẻ 3 hạt gỗ còn lại, bên trong không tìm thêm được gì nữa.
Dưới cây sung trước cửa biệt thự, có 1 cái thùng.
Chỉ vài chữ ngắn ngủi, cô cũng cảm nhận được tình yêu của mẹ, tờ giấy được giấu kỹ như vậy, rõ ràng là biết được bản chất con
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lay-phai-boss-kieu-ngao/3160157/chuong-324.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.