Chương trước
Chương sau
“Crach...”

Tiêu Lăng cứng đơ cắt đứt chữ ký trong tay.

Cô ta không từ chối

Thậm chí không mở miệng từ chối.

Khuôn mặt Tiêu Lăng nặng như nước, nhiệt độ trong xe “xoa xoa xoa” tăng thêm vài độ.

Tiểu Trần rung người, không cẩn thận đạp ga, chiếc xe độ nhiên trượt ra mấy chục mét xém chút nữa đụng đến chiếc xe phía trước. Tiểu Trần nhanh chóng đạp phanh và cơ thể bị giật một đòn, đầu Tiểu Hy đụng vào mặt sau của ghế trước, đau đến “Ây da” một tiếng, cô ta ôm đầu liếc nhìn Tiểu Trần, “Ông cố tình phải không.”

Tiểu Trần toát mồ hôi lạnh, trước khi ánh nhìn của chủ tịch chưa nhìn qua thì nhanh chóng ổn định lại tốc độ.

Tiểu Hy lại thì thầm nói bên tai Tô Tố, nói chuyện thầm thì nhưng mà âm thanh đó đủ để mọi người trong xe nghe rõ, “Tố Tố, cậu nhìn thấy1chưa? Cậu nhìn thấy con người ích kỉ này chưa, tớ chỉ nói vài ba câu, thậm chí còn dám cố tình để tôi đụng đầu, loại người này... hơ hơ hơ.”

Tiểu Hy trực tiếp tính khoản này lên người Tiêu Lăng.

Tô Tố nhìn vào nét mặt của Tiểu Hy càng ngày càng khó coi, nhìn Tiểu Hy còn muốn nói chuyện, cô ta nhanh chóng bịt miệng Tiểu Hy.

Con này...

Không biết rằng đang bứt lông hổ sao.

Thực sự tức giận Tiêu Lăng thì ngày tốt đẹp của cô ấy thực sự đã kết thúc.

“Tiêu Tổng, Tiểu Hy nói chuyện không cẩn thẩn động não, nếu như phạm sai lầm với ngài, tôi thay mặt cô ấy xin lỗi ngài, ngài đừng tính với những người nhỏ bé, hy vọng đừng đố kỵ với cô ta.”

Tiêu Tổng...

Ngài...

Cái tên gọi ngày trực tiếp làm cho nhiệt độ trên mặt của Tiêu Lăng xuống âm độ.

Tiêu Lăng siết chặt môi, nén cơn1giận của anh.

Tiểu Trần không thể chịu được không khí áp lực như vậy, lặng lẽ đạp chân ga, tăng tốc.

Cuối cùng cũng đến khách sạn Tân Hải.

Tại lối vào của khách sạn đã có một đám người người bao quanh, những đám phóng viên giải trí này cầm máy quay với micro, nhìn thấy chiếc xe Bently đến, một đám người đông đúc và chen chúc đến. Các nhân viên bảo vệ ở lối vào của khách sạn lập tức kéo dây chặn lại, để cho các phóng viên bị bao vây ngoài dây chặn.

Tiêu Lăng dẫn đầu xuống xe.

Nhìn thấy Tiêu Lăng, các đám phóng viên nữ bị chặn lại lập tức phát điên, cầm lấy micro lớn tiếng hét lên, “Tiêu thiếu gia, Tiêu thiếu gia cuộc họp báo phóng viên đợt này chỉ là một sự kiện nhỏ, cho hỏi tại sao ngài lại tham gia, có đúng tin đồn nói rằng ngài và Tô5Tố có mối quan hệ không rõ ràng, những tin đồn không rõ ràng này đều là thật sao? Tiêu thiếu gia xin ngài trả lời được không.”

Câu hỏi này vừa đặt ra, mới vừa nãy còn là một nơi ồn ào bây giờ lập tức yên lặng lại.

Tiêu Lăng lặng lẽ nhìn thư ký Trương ở cửa khách sạn. Thư ký Trương đã đợi ở khách sạn từ sớm, cô ta mặc một bộ đồ màu đen chuyên dụng, nhìn thấy ánh mắt của Tiêu Lăng lập tức xuống cầu thang, nghiệm trọng nói với đám đông. “Hôm nay tại buổi họp báo phóng viên mọi người sẽ có cơ hội đặt ra câu hỏi, bây giờ mời mọi người vào trong khách sạn, buổi họp báo chính thức bắt đầu lúc 10 giờ.” Thư ký Trương nhìn vào đồng hồ trên cổ tay, “Bây giờ đã là 9 giờ 40 phút, 9 giờ 50 nếu như có2giới truyền thông nào chưa vào chỗ ngồi, vậy thì... không cần phải vào nữa”

Một câu nói vừa dịu vừa nặng,lập tức kiểm soát lại không khí của hiện trường.

Có đến ba mươi bốn mươi mấy phóng viên giải trí lập tức im miệng, có một số người đảo mắt đã tăng tốc dọn dẹp đồ đạc vào trong khách sạn.

Nhiều người nhanh chóng theo sau.

Xét cho cùng chỉ có mười phút, nó vẫn còn khá lo lắng ngay sau đó các phóng viên ngoài cửa lớn đều từ từ rải rác sạch sẽ.

Tô Tố và An Tiểu Hy mới xuống xe.

Cảnh tượng lúc nảy thực sự thật đáng sợ, Tiểu Hy kéo chặt Tô Tô không cho cô ấy đi xuống.

Chuyện cười, đối với những đám phóng viên như đám chó sói họ xem Tiêu Lăng như một con khủng long, bọn họ không ai dám chọc giận, nhưng Tô Tố chỉ là một con cừu non lao vào9đám chó sói đó, còn không bị ngấu nghiến à.

“Cô Tô, lâu quá không gặp.” thư ký Trương mỉm cười và chào hỏi Tô tố, với người phụ nữ lúc nãy khí chất mạnh mẽ hoàn toàn không giống, “Giới truyền thông đến quá nhiều, sợ rằng buổi họp báo này phải đến 10 giờ 30 mới có thể chính thức bắt đầu, tôi cho cô Tô mở một phòng, cô Tô và bạn cô có thể đi nghỉ ngơi một lát, đợi khi chính thức bắt đầu thì tôi sẽ thông báo cho cô Tô.”

“Được rồi, cảm ơn”

Tô Tố định tránh xa Tiêu Lăng, nghe thấy lời nói của thư ký Trương lập tức đi theo nhân viên vào sảnh của khách sạn.

Hình dáng của Tô Tố biến mất trong tầm mắt, Tiêu Lăng cũng nhanh chóng bước vào khách sạn, thư ký Trương là Tiểu Trần một người bên trái một người bên phải đi theo anh1ta, Tiêu Lăng hỏi thư ký Trương, “những gì cần chuẩn bị đều chuẩn bị xong chưa?”

Thư ký Trương gật đầu, “đã chuẩn bị theo hướng dẫn của chủ tịch rồi, để đảm bảo rằng không có vấn đề gì xảy ra không buổi họp báo này.”

“Đường Sảng đâu?”

“cô Đường Sảng đã ở trong khách sạn rồi, chút nữa tới buổi họp báo sẽ thông báo cho cô ấy tham dự.” Thư ký Trương biểu cảm đột nhiên trở nên do dự, “Chủ tịch... ngài muốn đi xem xem cô Đường, rồi thuyết phục cô ấy không.”

“Không cần”

Thư ký Trương đồng cảm với nước mắt của Đường Sảng, thái độ của chủ tịch là hoàn toàn tử bỏ cô Đường rồi.

Thật đáng tiếc, cô Đường còn mong được gặp chủ tịch, nhưng cũng không thể đổ thừa cho người khác, ai bảo cô ấy không phân biệt rõ thân phận của mình, một mực muốn đối đầu với cô Tô chứ.

Thư ký Trương thở dài lặng lẽ.

...

Buổi họp báo này quả nhiên chính thức bắt đầu vào lúc 10 giờ 30.

Hôm nay khách sạn Tân Hải đã được thuê bởi Tiêu Lăng, bởi vì giới truyền thông phóng viên đến quá nhiều vì thế hiện trường từ trong chuyển ra đến đại sảnh. Tô Tố và Tiểu Hy xuống tầng dưới, hiện trường đều đã được sắp xếp xong. Sắp xếp rất đơn giản, Tô Tố vừa xuống cầu thang, thư ký Trương ở đại sảnh bận lên bận xuống lập tức dẫn cô vào chỗ ngồi.

“Tố Tố, cố lên...”

Tô Tố hít một hơi thật sâu, quan sát khuôn mặt lo lắng của Tiểu Hy, mỉm cười và cho cô ấy một cái ôm, “đừng lo lắng, sẽ ổn thôi”

Dưới sự hướng dẫn của thư ký Trương, trực tiếp ngồi ngay chiếc ghế ở giữa phía sau chiếc bàn dài.

Phóng viên giải trí nhìn thấy cô ngay lập tức nổi lại, nhưng vì thư ký Trương ở bên cạnh cô ta nên không ai dám hỏi gì.

Bên cạnh vị trí của Tô Tố, bên phải bên trái đều để một chiếc ghế, nhưng cái ghế lúc này trống trơn.

“Tiêu Tổng sắp đến.” thư ký Trương thì thầm vào tai cô.

Tô Tố gật gật đầu, Tiêu Tổng đến hay không đến đối với cô ấy không có gì khác biệt, cô ta có thể tự đối phó.

Chưa đầy một phút, ghế ngồi phía tay phải của cô hiện lên một hình bóng. Vừa ngồi xuống, thì đã có một mùi hương toả ra, lúc Tô Tố quay đầu nhìn Đường Sảng thì cô ta choáng váng, Đường Sảng lập tức tỏ ra một khuôn mặt bị tổn thương, những người có máy quay nhanh tay bắt chụp khoảnh khắc này.

Đường Sảng cuối mặt xuống, mái tóc dài che đi khoé miệng đang cười của cô ta.

Đấu với cô ta?

Tô Tố còn non nớt lắm.

Hai người ngồi lại với nhau, cảnh tượng này... phóng viên giải trí gần như muốn sôi lên.

Lại trôi qua hai phút, Tiêu Lăng cuối cùng vào trễ.

Ngay từ sự xuất hiện của anh ta, ánh nhìn của Đường Sảng chằm chằm vào người của Tiêu Lăng, hoàn toàn không có cách nào để di chuyển, cô ta nắm lấy chiếc bình nhỏ trong tay.

Cô ta từ Trương Gia Giới về 3 ngày rồi.

Nhưng trong 3 ngày đều không có cơ hội gặp Tiêu Lăng.

Hôm nay... bất kể chuyện gì, cô cũng không bỏ qua cơ hội này.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.