Tiêu Lăng...
Cả người Tô Tố co lại.
Cô nằm thẳng, ngẩng đầu nhìn chiếc đèn chùm làm bằng pha lê quen thuộc, những đầu ngón tay run rẩy. Sự run rẩy này làm cô nhìn thấy giá đỡ bên cạnh, ống truyền dịch được đặt trên mu bàn tay cô, chất lỏng trong suốt dọc theo ống truyền lặng lẽ chảy vào tĩnh mạch
Ánh nắng màu vàng rơi trên người cô, nhưng cô không cảm thấy chút ấm áp nào, nhớ đến đôi mắt lạnh lùng của Tiêu Lăng trước đây, toàn thân cô lạnh lẽo.
Không chết...
Cơ thể cô không có sức, khó khăn quay cổ nhìn Tiêu Lăng, cô nhìn bộ dạng âm trầm, ngũ quan lạnh lẽo của anh, đột nhiên lặng lẽ cười
Vốn dĩ cô còn cảm thấy may mắn, may mắn vì sau khi trải qua chuyện của Mạc Tầm cô tìm được Tiêu Lăng. Bây giờ... cô cảm thấy Tiêu Lăng còn đáng sợ hơn Tầm Mạc, và còn đáng hận hơn.
Cô đã quyết định dùng cái chết để nhận được tha thứ, nhưng anh đã cứu cô, có phải cảm thấy rằng chết là quá có lợi cho cô!
Hay có thể nói, anh có tình cảm đối với cô?
Mũi của Tô Tố chua xót, cô kiềm chế để nước mắt không chảy ra nhìn Tiêu Lăng. “Tại sao... tại sao lại cứu tôi?”
“Điều em nợ tôi còn chưa trả xong, mà lại muốn chết sao!”
Tiêu Lăng bước về phía cô, anh đã thay quần áo của ngày hôm qua ra, mặc một bộ đồ tây màu xám bạc, tóc anh được chải cẩn thận, trông lạnh lùng hơn bao giờ hết. Anh nhịn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lay-phai-boss-kieu-ngao/3159813/chuong-151.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.