Trời ạ! Giữa thanh thiên bạch nhật mà anh cứ thế ngang nhiên hôn cô...Aaa, ngại chết đi được.
Thẩm Tòng Tâm xấu hổ, không dám nhìn mặt anh, quay mặt đi thẳng ra phía ngoài… bỏ mặc anh đang đứng đó.
”Ê...Vợ ơi! Đợi A Thành với”
Phí Nam Thành bị cô bỏ lại ở đằng sau, cũng vội vàng xách mấy túi đồ lẽo đẽo chạy theo cô.
"Vợ ơi, đi chậm thôi, đợi A Thành nữa mà”
"Vợ à, vợ ơi!”
"Huhu vợ ơi! đừng giận nữa, A Thành biết lỗi rồi mà”
"Thẩm Tòng Tâm" đúng lúc này một giọng nói vang lên, tiếp đó là một bó hoa hồng to lớn liền xuất hiện trước mặt cô: "3 năm không gặp, em sống có tốt không, ?"
Đứng trước mặt cô là thân hình cao ráo của một chàng trai, trên tay còn đang ôm một bó hồng, lại khẽ mỉm cười nhìn cô: "3 năm nay anh nhớ em lắm...chúng ta... Quay lại nhé!"
"Thẩm Tòng Tâm...Chúng ta quay lại nhé" anh ta lặp lại lần nữa khi thấy cô không có phản ứng trả lời mình
Cô ngạc nhiên nhìn chàng trai trước mặt, cái quái quỷ gì đây, chia tay được bao lâu rồi, tên người yêu cũ này còn có mặt mũi mà tìm cô quay lại.
“Xin lỗi, tôi có chồng rồi"
"Em nói gì cơ"
“Tôi nói...Tôi_có chồng rồi" có bực bội gầm từng tiếng
"Là...tên này hả" Anh ta khó tin chỉ tay vào anh.
Phí Nam Thành đứng đằng sau cô, gương mặt đằng đẳng sát khí nhìn tên đàn ông trước mặt, đùa à, đang yên đang lành tự dưng có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lay-phai-anh-chong-gia-ngoc/2684161/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.