Thẩm Tòng Tâm lắp bắp đỏ mặt hét to lên. 
Người bên cạnh vẫn không nhúc nhích, thực sự giống như vẫn còn chưa tỉnh. 
Cánh tay to lớn lại lập tức kéo cô lại gần phía mình, ôm chặt. 
Cô ngẩn người, ngay sau đó lập tức giằng co, muốn đẩy người đàn ông đè ở trên người mình ra. 
Nhưng Phí Nam Thành thật giống như là quyết tâm muốn ôm cô cùng nhau ngủ, hai cánh tay dùng lực ôm lấy cô, chân cũng bị anh liều chết đè ở dưới đầu gối, thật như một nhà lao kiên cố vững chắc đem cô nhốt ở bên trong. 
Thẩm Tòng Tâm hơi hơi thở gấp nhỏ giọng cảnh cáo: "Phí Nam Thành anh buông ra không? Phí Nam Thành…” 
Đúng là người ta căn bản không có ý định quan tâm cô, ngược lại tăng thêm lực đạo trong tay, dường như ghét bỏ cô quát, nhíu nhíu mày rậm, lấy đầu dụi dụi vào gáy cô. 
"Phí Nam Thành, anh…” 
Thẩm Tòng Tâm còn chưa nói hết câu đã bị tiếng đập cửa bên ngoài cắt đứt: "Tòng Tâm, hai đứa vẫn còn chưa dậy à” 
Là Diệp Oanh, mẹ chồng của cô, bà ấy sao lại đến đây... 
Hơn nữa, còn đúng vào lúc này...Thẩm Tòng Tâm liền lúng túng không biết trả lời ra sao, lại nghe thấy tiếng bà vọng vào: 
"Âyy... không còn sớm nữa hai đứa mau dậy đánh răng rửa mặt rồi xuống ăn sáng đi, mẹ cho người làm nấu xong hết rồi, giờ mẹ xuống dưới trước cùng cha con đợi hai đứa”. 
"Vâng, thưa mẹ" 
Bên ngoài, Diệp Oanh giả vờ nói chuyện bình 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lay-phai-anh-chong-gia-ngoc/2684149/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.