Buổi sáng, sau màn hoan ái đi qua, anh vẫn không muốn rút ra khỏi cơ thể cô, vẫn hôn cô đắm đuối, trên đời này, người phụ nữ của anh cũng chỉ có mình cô, và cô cũng chỉ thuộc về một mình riêng anh.
Thẩm Tòng Tâm mệt mỏi thiếp đi trong vòng tay ấm áp của Phí Nam Thành, anh cứ thế ôm cô, nhìn cô ngủ ngon lành trong lòng mình, anh cúi nhẹ xuống hôn lên trán cô một cái, rồi mới lưu luyến rút ra khỏi cơ thể cô.
"Vợ yêu, ngủ ngon"
Phí Nam Thành hôn tạm biệt cô một cái, sau đó liền đứng dậy vào phòng tắm làm vệ sinh cá nhân xong, thay quần áo rồi bước đi ra khỏi phòng, hôm nay anh muốn đến công ty xử lí mấy việc. Tiện thể tý nữa gọi điện xin nghỉ học giúp cô.... thấy cô vì mình mà mệt mỏi quá nên anh không đành lòng để cô đi học.
Anh muốn đến công ty cũng như là sử lý luôn chuyện làm của Dương An Tình ngày hôm qua. Anh chưa có ý định bỏ qua cho cô ta
Bước xuống phòng khách, ở trên bàn ăn thấy có một tờ giấy, trên đó có ghi "Thành ca, em xin lỗi về việc tối hôm qua, có lẽ do em thực sự còn chưa suy nghĩ kỹ nên mới làm ra chuyện nông nổi như vậy, em không cần anh tha thứ, chỉ mong anh và chị Tòng Tâm mãi sống hạnh phúc, cảm ơn vì thời gian này đã cho em ở nhờ, bây giờ em tìm được nhà mới rồi, em chuyển ra ngoài đây...Cảm ơn anh".
Phí Nam Thành chỉ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lay-phai-anh-chong-gia-ngoc/2684110/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.