Phí Nam Thành cũng kích động ngẩng đầu nhìn mấy vị bác sĩ và y tá đang tiến vào.
Anh khẩn trương nhìn y tá ôm con gái đưa đến trước mặt mình, tim anh cư nhiên bang bang nhảy, chỉ sợ bản thân mình ôm không tốt, nhưng vẫn là ôn nhu cẩn thận ôm con gái vào trong ngực của mình, kinh ngạc cúi đầu nhìn con gái nằm trong tã lót bộ dạng nhu thuận ngủ, nhất là bàn tay nhỏ bé nhẹ nắm, tiểu bộ dáng trêu chọc khiến tim anh mềm mại, thật là vừa muốn khóc vừa muốn cười, vội vã ngẩng đầu nhìn cha nói: "Cha Mẹ, mọi người mau đến nhìn xem này! Bé con bộ dáng giống con hay không?"
"Trời ạ..." Diệp Oanh không nhịn được liền tiến tới trước mặt con trai, đôi mắt tràn lệ nhìn thân thể nho nhỏ trong lòng anh: "Cháu gái bảo bối của ta thực sự đáng yêu a"
Bé gái lông mi thật dài nhẹ rũ xuống, cánh mũi hồng hồng đáng yêu, cái miệng nhỏ nhắn khẽ mím lại thỉnh thoảng khẽ nhếch, bàn tay nhỏ bé phấn hồng linh hoạt thậm chí khẽ kéo y phục ba mình...
"Nam Thành cậu xem...bé con này tôi đâu có thấy chỗ nào giống cậu"
"Đúng vậy a Lão Đại, anh xác định đây là tiểu nòng nọc của anh?"
"Các cậu muốn chết" Phí Nam Thành tức khắc phóng ánh mắt lạnh lùng nhìn về phía Mạnh Hữu và Tần Lục Minh, sau đó nói: "Hai tên cầm thú các người làm sao mà biết được, chỉ có tiểu nòng nọc của tôi mới sinh ra được bé con đẹp đẽ như vậy..."
"Ồ,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lay-phai-anh-chong-gia-ngoc/2682183/chuong-74.html